"Dừng tay!"
Lúc này, Nhậm Vấn An gầm lên, giọng nói đầy đe dọa: "Nhóc con, nếu mày còn dám ra tay, tao nhất định sẽ lấy mạng mày."
Tuy nhiên, lời vừa dứt.
"Rắc!"
Một ngón tay nữa của Triệu Xảo Xảo bị bẻ gãy, điều này khiến vẻ mặt của Nhậm Vấn An trở nên vô cùng khó coi.
Khiêu khích.
Đây là sự khiêu khích trắng trợn.
Lý Quân hoàn toàn không coi sự đe dọa của ông ta ra gì.
"Nhóc con, tao nói lại lần nữa ... "
Giọng nói giận dữ của Nhậm Vấn An vang lên.
"Rắc, rắc ... "
Lần này, liên tiếp ba ngón tay đều bị Lý Quân bẻ gãy.
Triệu Xảo Xảo đau đến suýt ngất, cô ta vội vàng hét lên: "Cậu ba, cậu đừng nói nữa, nói nữa thì cháu sẽ chết mất.”
Lúc này, sắc mặt Nhậm Vấn An vô cùng u ám, nếu không vì lo cho sự an nguy của cháu gái, ông ta đã sớm ra tay chém chết tên nhóc đáng chết này.
"Nhóc con, có giỏi thì đừng lấy Xảo Xảo làm con tin."
Nhậm Vấn An gầm lên.
"Được thôi."
Lý Quân lại vui vẻ đồng ý.
"Nếu ông đã nói vậy, vậy thì tôi giết cô ta rồi đánh một trận quyết đấu công bằng với ông."
Nghe vậy, Triệu Xảo Xảo sợ đến tái mặt, cô ta vội vàng hét lớn: "Tôi sai rồi Lý Quân, đừng giết tôi ... đừng giết tôi, được không?"
"Tất nhiên là không được rồi."
Lý Quân cười một cách ma mị, khí lực tụ lại trên lòng bàn tay.
Thấy cảnh này, Nhậm Vấn An và những người khác nhận ra điều chẳng lành, muốn ra tay cứu giúp, nhưng đã quá muộn.
Trong tay Lý Quân bùng nổ khí lực, giáng xuống không chút thương tiếc.
"Bụp!"
Một luồng sương máu bùng lên ở cổ Triệu Xảo Xảo.
Ngay sau đó, một cái đầu lăn xuống đất, máu tươi phun ra.
Chết rồi.
Người vừa rồi còn kiêu ngạo vô cùng, cứ thế bị giết một cách tàn nhẫn.
Tĩnh lặng.
Yên lặng như chết.
Ban đầu mọi người nghĩ rang Lý Quân sẽ lấy Triệu Xảo Xảo làm con tin, nhưng không ngờ Lý Quân lại giết cô ta không chút do dự.
Thật sự quá ngông cuồng.
Lúc này, đôi mắt của những người nhà họ Nhậm đều đỏ ngầu, lộ ra vẻ tức giận.
Nhậm Nhã Quỳnh cũng không kìm được mà thở dốc.
Lý Quân này thật sự quá tàn nhẫn, cô ta cũng không ngờ Lý Quân lại quả quyết đến thế.
"Bảo Nhậm Vấn Tiêu cút ra đây."
Giọng nói đầy sát khí của Lý Quân vang vọng.
Trong mắt anh thậm chí còn có một vệt máu lóe lên, đó là sát ý đã đạt đến đỉnh điểm.
Nếu như trước khi đến nhà họ Nhậm, anh chỉ định dạy cho nhà họ Nhậm một bài học, nhưng sau khi gặp những người này, anh đã động lòng giết người.
Những người này đều đáng chết.
Lúc này, Nhậm Vấn An tiến lên một bước, trên tay xuất hiện một thanh bảo kiếm sắc bén.
Ông ta nhìn Lý Quân với vẻ mặt tái xanh, nói: "Muốn gặp gia chủ, mày còn chưa đủ tư cách, dám giết người trước mặt tao, tao sẽ cho mày nếm trải mùi vị sống không bằng chết."
"Vốn dĩ với thực lực của mày, nếu trở về nhà họ Nhậm, sau này có thể sẽ có một vị trí trong Di Tích Cấm, tiếc là mày không biết sống chết."
"Hãy nhớ, khi xuống địa phủ gặp người mẹ phế vật của mày, hãy nói với bà ta rằng, vào ngày thứ hai sau khi bà ta rời khỏi nhà họ Nhậm, tên của bà ta đã bị xóa khỏi gia phả, chết rồi cũng chỉ có thể làm cô hồn dã quỷ."
Nhậm Vấn An tự tin như vậy là vì bản thân ông ta là một cường giả gần đạt đến cảnh giới Thần Biến đỉnh phong.
Mặc dù thực lực mà Lý Quân vừa thể hiện rất đáng sợ, nhưng trong mắt ông ta, đó hoàn toàn là do Triệu Xảo Xảo bị Lý Quân tấn công bất ngờ.
Nếu ông ta ra tay, Lý Quân chắc chắn sẽ phải đổ máu ngay tại chỗ.
Trong lòng ông ta, Lý Quân đã là một người chết.
Chọc giận Nhậm Vấn An, không ai có thể cứu được Lý Quân.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!