Một bóng người lai đến như vũ bão
Nếu giảm tốc độ xuống 100 lần thì có thể thấy rõ đó là một chàng trai trẻ.
Đôi con ngươi của anh tràn đầy sự lạnh lẽo tựa như băng.
Người tới chính là Lý Quân.
Lý Quân vốn định trở về di tích của Hoàng Tuyền Tông để tính sổ với Lâm đường chủ, nhưng không ngờ Lộng Ảnh lại bại lộ.
Điều này khiến anh có chút lo lắng. Anh sẽ cảm thấy rất áy náy nếu Lộng Ảnh vì anh mà chết.
Hôm nay Lý Quân sẽ cho Lâm đường chủ và người của các thế lực khác biết ro hon về thuc lực của Chien Long Diện.
Trong tàn tích của Hoàng Tuyền Tông, chỉ trong hơn mười phút, Lộng Ánh đã hấp hối.
Chiếc roi dài ngưng tụ từ cương khí đánh lên cơ thể cô ta, không thua gì sức nặng của một thanh sắt nặng hàng ngàn cân.
Cho dù tu vi của Lộng Ánh không yếu, nhưng cô ta cũng không thể chịu đựng được.
Sợi dây ngày càng siết chặt hơn, khiến cô ta cảm thấy như mình có thể chết bất cứ lúc nào.
Tranh thủ lúc người hành hình nghỉ ngơi, Lộng Ánh lặng lẽ vận chuyển công pháp để đầu óc tỉnh táo hơn.
Cô ta biết mình không thể để yên như vậy, nếu không cô ta chắc chắn sẽ chết.
Ban đầu, cô ta còn cảm thấy có chút tội lỗi vì phản bội Lâm đường chủ, nhưng khi Lâm đường chủ thực sự muốn giết mình, chút tội lỗi cuối cùng đó đã hoàn toàn biến mất.
Cô ta phải sống sót.
Giây tiếp theo, cô ta đột nhiên nắm chặt sợi dây thừng quanh cổ bằng cả hai tay, từ từ kéo nó ra, sau đó toàn bộ cơ thể hóa thành một làn sương đen, ẩn mình vào trong bóng tối, chạy trốn như điên.
Khinh công vốn là sở trường của cô ta, nếu không cô ta cũng không thể thoát khỏi tay Lý Quân tận hai lần.
Chỉ trong chớp mắt đã chạy xa hàng trăm mét.
Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt của Lộng Ánh.
Ngay khi cô ta nghĩ mình sắp trốn thoát thành công, thì Lâm đường chủ xuất hiện phía sau cô ta và túm lấy cổ cô ta.
"Rắc."
Đập mạnh đầu của cô ta xuống đất.
Cô ta vùng vẫy như một con chó chết nhưng không thể đứng dậy được.
Lâm đường chủ nhìn Lộng Ánh nằm trên mặt đất giãy giụa như một con sâu, trên mặt lộ ra nụ cười tà ác, lắc đầu.
"Ngươi chỉ là một con chó bên cạnh ta, vậy mà dám phản bội ta sao? Ngươi quên ta là người đã dạy công phu cho ngươi sao? Muốn thoát khỏi ta, mơ tưởng."
"Nếu ngươi không muốn bị treo trên cây thì để ta tiễn ngươi xuống địa ngục vậy."
Nói xong, Lâm đường chủ bắt đầu ngưng tụ năng lượng trên đầu ngón tay, chuẩn bị giết chết Lộng Ảnh.
Đúng lúc này, một luồng sát khí dữ dội tràn tới như một cơn bão.
"Âm đùng."
Một bóng người nhanh chóng chạy vào di tích.
Cùng lúc đó, một số cao thủ của Thiên Đạo Minh đang phục kích ở ngoại cũng ngã xuống đất như những con búp bê giẻ rách.
Máu bắn tung tóe, không rõ sống chết.
Vô số ánh mắt tập trung vào người vừa xuất hiện.
Khi nhìn thấy bóng dáng đó, đồng tử của mọi người bất chợt co lại.
Họ nhìn thấy một chàng trai trẻ đầy máu, xung quanh là sự lạnh lẽo vô tận.
Đứng giữa đống đổ nát, người này tỏa ra sát khí dày đặc, giống như Ma Thần giáng thế.
Người này chính là Lý Quân.
Quan trọng hơn, máu trên người anh đã đông lại, nhưng nhìn khí thế của anh thì có vẻ anh không hề bị thương.
Nói cách khác, máu này rất có thể là của những người khác, hơn nữa sát khí trên người cho thấy anh đã giết rất nhiều người nên sát khí chưa kịp biến mất.
Tên Lý Quân này vừa giết người xong đã tới đây.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!