Chỉ còn lại Hạ Hầu Truy và Phá Quân.
Khi Lý Quân đến gần, bọn họ lập tức cảm thấy một luồng khí áp lực.
Người có tên, cây có bóng, thực lực của Lý Quân quá khủng bố, hai người không dám dùng tâm thái bình thường để đối mặt với Lý Quân.
“Đây là linh thạch Tiên Thiên, hai người nhận đi."
Lý Quan vung tay, tren mat đat xuat hien hang tram viên linh thạch Tiên Thiên.
Mỗi viên to bằng ngón tay cái, xếp chồng lên nhau tạo thành một ngọn núi nhỏ, lấp lánh sáng rực rỡ.
Tuy hai người không đột nhập được vào đại điện, nhưng dù sao cũng là đồng bọn hợp tác. Hạ Hầu Truy cũng nhiều lần đứng ra bảo vệ Lý Quân, vậy nên khi anh lấy được nhiều linh thạch Tiên Thiên, đương nhiên phải chia cho họ một ít.
Nhìn thấy đống linh thạch Tiên Thiên trên mặt đất, Hạ Hầu Truy và Phá Quân trợn tròn mắt.
Lúc nãy, một đám người chém giết lẫn nhau trong đại điện vì một chút linh thạch Tiên Thiên, mà bây giờ bọn họ có tận mấy trăm viên.
Hạ Hầu Truy run rẩy nói.
“Tất, tất cả đều cho chúng ta ư?"
“Đúng vậy, đây là thù lao mà hai người nên được, hai người có thể cất đi."
Nói xong, Lý Quân không thèm để ý đến hai người đang trợn mắt há mồm nữa, anh quay người rời đi.
Ngay sau khi Lý Quân rời đi.
Hạ Hầu Truy đang định phân chia đống linh thạch này với Phá Quân thì ngọc giản truyền tin trên người ông ta lóe sáng.
Sau khi bắt máy, khuôn mặt của Lâm đường chủ hiện lên.
Thấy Lâm đường chủ, lửa giận của Hạ Hầu Truy bùng lên.
Trước đó đối phương nhận lợi ích từ ông ta, hứa sẽ không ra tay với Lý Quân, kết quả nhận xong thì phái thuộc hạ đi tấn công Lý Quân.
Hạ Hầu Truy còn đang định đi tìm đối phương để tính sổ đây.
Nhưng Hạ Hầu Truy còn chưa kịp nói gì thì Lâm đường chủ đã hùng hổ gào
lên
“Hạ Hầu Truy, tên Lý Quân kia dám giết chết các thuộc hạ của ta, ngươi lại còn cấu kết với hắn. Ta đã bẩm báo chuyện này lên các trưởng lão, ngươi chờ bị xử lý đi."
"Hạ Hầu Truy, tên Lý Quân kia dám giết chết các thuộc hạ của ta, ngươi lại còn cấu kết với hắn. Ta đã bẩm báo chuyện này lên các trưởng lão, ngươi chờ bị xử lý đi."
"Bây giờ các trưởng lão đã ra lệnh cho ngươi lập tức trở về tổng bộ."
Nghe vậy, Hạ Hầu Truy nhíu mày.
Lạnh lùng nói: "Lâm đường chủ, cho dù ngươi biết ta và Lý Quân có gì đó thì các trưởng lão cũng không làm gì được ta."
"Ngươi biết rõ sự cống hiến của ta dành cho Thiên Đạo Minh, việc gì phải làm chuyện vô nghĩa như này?"
“Vô nghĩa?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!