Mười giờ sáng.
Núi Yên Đình.
Tuy đã muộn nhưng cũng không vội, Lý Quân thong thả xuất hiện trên đường
núi.
Khi đến giữa sườn núi, anh nhìn thấy một người phụ nữ đang đứng chắp tay sau lưng dưới một cây tùng già.
Người phụ nữ mặc áo choang trắng, nhìn cham chẳm vào biển mây cuồn cuộn dưới chân núi Yến Đình.
Gió thổi, vạt áo tung bay, tựa như một nữ kỵ sĩ du ngoạn giữa thiên hạ thời cổ đại. Cô ta mang đến cho người ta cảm giác như một thanh kiếm sắc bén, khí chất phi phàm khiến người khác phải ngưỡng mộ.
Đây là Nhậm Nhã Quỳnh, con gái thứ hai của nhà họ Nhậm.
Lý Quân đi thẳng đến phía sau Nhậm Nhã Quỳnh và nói: "Tôi đến rồi."
Nghe vậy, Nhậm Nhã Quỳnh chậm rãi xoay người lại.
Trên gương mặt xinh đẹp của cô ta tràn ngập lửa giận, lạnh lùng nói: "Cậu đến muộn 1 tiếng 20 phút. Chưa ai dám để Nhậm Nhã Quỳnh này phải chờ lâu như vậy."
Nhận thấy Nhậm Nhã Quỳnh sắp bùng nổ, tâm trạng của Lý Quân chợt tốt lên.
Anh nhếch miệng, khinh thường nói: "Tôi thì sao chứ? Giỏi thì đến cắn tôi đi."
"Cậu ... "
Nhậm Nhã Quỳnh vô thức nắm chặt chuôi kiếm.
Thằng ranh quá đáng ghét, để mình chờ hơn một tiếng, lại còn trơ trẽn như vậy nữa, chăng giống đứa em gái kia của mình chút nào.
Trong trí nhớ của cô ta, đứa em gai kia luôn tỏ ra kính can và run rẩy mỗi khi nhìn thấy mình. Cô ta sẽ hoảng sợ cúi đầu xuống mỗi khi thấy mình trừng mắt.
Tuy nhiên, dù sao Nhậm Nhã Quỳnh cũng là nhị tiểu thư của nhà họ Nhậm nên cô ta nhanh chóng kìm nén cơn giận.
"Tính cách của cậu không giống mẹ cậu chút nào. Mẹ cậu lịch sự hơn cậu nhiều."
"Mẹ tôi bị đuổi khỏi nhà họ Nhậm vì bà ấy biết cách cư xử. Còn nữa, đừng nhắc đến mẹ tôi. Nói thẳng ra hôm nay bà tìm tôi làm gì đi, tôi không muốn lãng phí thời gian với bà."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!