Bên ngoài biệt thự, Bạch Vi vừa ra đã nhìn thấy Chu Vũ Hàn trong xe.
Chu Vũ Hàn mở cửa xe, bước lên phía trước rồi nắm tay Bạch Vi, quan tâm nói: “Bạch Vi, cậu ổn không? Tên vũ phu đó không làm tổn thương cậu chứ?”
Bạch Vi lắc đầu, đôi mắt đỏ hoe: “Tớ không sao, may mà anh Quân đến kịp thời, nếu không tớ sẽ không gặp. cậu nữa!”
“Không sao, không sao!” Chu Vũ Hàn liên lục nói. “Lý Quân thì sao, sao anh ấy không đi cùng cậu?”
“Anh Quân nói muốn chờ người của Lục Phiến Môn...”
Bạch Vi còn chưa nói xong, một bóng người đi ra khỏi biệt thự: “Người của Lục Phiến Môn sẽ đến sớm thôi, còn tên phế vật Trương Siêu không thể trốn thoát được, chúng ta đi trước!”
Lý Quân thản nhiên nói.
Hai cô gái đều lộ ra vẻ vui mừng.
“Anh Quân, cảm ơn anh!”
Bạch Vi cảm ơn từ tận đáy lòng.
“Sau này có chút đầu óc là được!” Lý Quân tức giận nói.
Anh vừa nói vừa ngồi vào ghế phụ, đưa đầu ra hét lớn: “Ngơ ngẩn cái gì, lái xe!”
“À
Chu Vũ Hàn ngồi vào ghế lái rồi mới phản ứng lại: “Tại sao em lại là người lái xe?”
“Tôi không có bằng lái xe, không biết lái xe!” Lý Quân nói như một lẽ đương nhiên.
“Anh không biết lái xe? Đùa em chắc! Khuôn mặt em đây xém chút nữa đã bị anh ép chặt vào kính đấy!”
Chu Vũ Hàn rất bất mãn khi nghĩ đến cảnh tượng lúc đến đây, nhưng khi thấy Lý Quân đã nhắm mắt lại, cô chỉ
có thể đạp mạnh chân ga.
Cô lái xe ổn định, chiếc xe đã đi thẳng ra ngoài và nhanh chóng biến mất ở cuối đường.
Hai mươi phút sau, xe dừng lại dưới lầu nhà Lý Mộng Vân.
“Bạch Vi, chúng ta xuống xe thôi, đừng để ý đến cái tên này!” Chu Vũ Hàn oán hận nói.
“Ơ, Bạch Vi đâu rồi?”
Giây tiếp theo, cô nhìn vào hàng ghế sau trống rỗng, cả người sửng sốt.
Có vẻ như cô đã lái đi trước khi Bạch Vĩ kịp lên xe...
Chu Vũ Hàn phải quay lại đón Bạch Vi, còn Lý Quân thì gọi Lương Dũng để giải quyết hậu quả.
Và vào nhà để báo bình an với dì của anh trước.
Ngay sau đó, cuối cùng Bạch Vi cũng trở về nhà.
“Lý Quân, cảm ơn cháu vì chuyện hôm nay.”
Mặc dù Bạch Kính Đình có hơi ngượng nghịu nhưng do dự một lát, ông vẫn bước lên phía trước nói với Lý Quân.
Lý Quân mỉm cười: “Bạch Vi là em gái cháu, đây là chuyện cháu nên làm.”
“Trương Siêu thật quá đáng, lúc trước chú đã bị nó lừa gạt, sau này khi Bạch Vi có bạn trai thì sẽ đưa cháu xem trước."
Lý Quân gật đầu nói: “Đúng vậy, thế giới rất nham hiểm, con gái như Bạch Vi rất dễ chịu thiệt thòi.”
Lúc này, Bạch Vi đã hồi phục tinh thần, bước lên phía trước: “Anh Quân, anh thật sự quá lợi hại.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!