Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cực Phẩm Binh Vương - Diệp Tuân

Trên thực tế, Thường Uy vừa đến đã yêu cầu Trịnh Long quỳ gối xin lỗi, thực ra là muốn bảo toàn tính mạng cho hắn ta. Rốt cuộc nếu thực sự muốn giáo huấn Trịnh Long, ông ta có thể trực tiếp ra tay tổn thương hắn, nhưng kêu Trịnh Long tới bắt Diệp Tuân là ý của ông Tứ, làm theo mệnh lệnh cấp trên là không có gì sai trái.  

 

 

Nói trắng ra thì chuyện xảy ra hôm nay thực sự là một hồi hiểu lầm, nếu như lúc đó ông Tứ hỏi thêm một câu nữa, biết được người mà Chu Quốc Lương muốn đối phó là Diệp Tuân thì đã không xảy ra những chuyện sau đây.  

 

Nếu muốn truy cứu trách nhiệm, đầu sỏ Chu Quốc Lương mới chính là người phải chịu trách nhiệm lớn nhất.  

 

Diệp Tuân cũng hiểu vấn đề này, liền đáp: “Nếu đã là người của ông, tôi sẽ không tính toán với hắn ta nữa. Nhưng hắn ta đã dọa sợ sếp của tôi, nên nhận tội như thế nào thì để tự bản thân hắn ta xem mà làm đi”.  

 

“Vẫn là cậu Diệp đây rộng lượng”, Thường Uy nghe ý tứ này thì thở phào nhẹ nhõm, rồi nhìn Trịnh Long giận dữ quở trách: “Còn không mau cảm ơn cậu Diệp?”  

 

“Cảm ơn cậu Diệp, cảm ơn cậu Diệp!”, trong lòng Trịnh Long thầm nhủ may mắn, vội vàng cảm ơn.  

 

“Đứng dậy đi”, Diệp Tuân nói.  

 

Trịnh Long vội vã đứng dậy rồi đi đến trước mặt Quan Đình, thuộc hạ của hắn sớm đã biết điều cởi trói cho cô ta và liên tục nói lời xin lỗi ở bên cạnh.  

 

Trịnh Long cúi đầu, đáy lòng tràn ngập áy náy nói: “Cô Quan à, Tiểu Trịnh là một người thô lỗ, hôm nay mạo phạm tới cô thực sự là tội đáng chết, cô muốn đánh muốn mắng, tôi đều chấp nhận!”  

 

“Thôi bỏ đi!”, Quan Đình thấp giọng đáp.  

 

“Cảm ơn cô Quan!”, Trịnh Long vội vàng tiếp lời: “Nếu sau này cô có chuyện gì cần tới Tiểu Trịnh chỉ cần nói một câu là được! Tôi bất cứ lúc nào cũng chờ lệnh sai khiến”.  

 

Quan Đình khẽ gật đầu, cũng không nói thêm gì nhiều. Cô ta biết Trịnh Long khách sáo với mình như vậy đều là vì nể mặt Diệp Tuân, chứ không phải vì bản thân có bao nhiêu lợi hại, đương nhiên sẽ không đưa ra yêu cầu quá đáng nào.  

 

“Ông chủ Chu, lá gan của ông cũng không nhỏ đó chứ”.  

 

Thường Uy tiến lên vài bước, cau mày mà nhìn Chu Quốc Lương, nói với vẻ mặt âm trầm: “Ông cầu xin ông Tứ phái người đối phó với người có ơn cứu mạng với cô chủ là muốn hãm hại ông Tứ sao?”  

 

Cái gì?  

 

Lời này vừa vang lên, không chỉ sắc mặt của Chu Quốc Lương thay đổi, ngay cả Trịnh Long cùng thuộc hạ của hắn cũng đều thay đổi!  

 

Diệp Tuân vậy mà là người có ơn cứu mạng cô chủ?  

 

Mấy người Trịnh Long biết hai ngày trước cô chủ xém chút xảy ra chuyện, nhưng không biết quá nhiều chi tiết trong đó. Một kẻ ngoài cuộc như Chu Quốc Lương lại càng không.  

 

Trịnh Long nghĩ lại mà sợ.  

 

Cũng may Diệp Tuân hôm nay không xảy ra chuyện gì, giả như anh thực sự bị bản thân đánh bị thương, cô chủ Hạ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho bản thân, ông Tứ cũng vậy!  

 

Vậy Trịnh Long hắn lần này thực sự sẽ toi đời rồi. Đừng nói đến việc có thể tiếp tục lăn lộn tại thành phố Giang Hải nữa hay không, mà còn rất có khả năng ngay cả mạng nhỏ cũng đánh mất!  

 

Nghĩ tới đây, Trịnh Long lại mồ hôi đầm đìa, hắn hung ác trừng mắt nhìn Chu Quốc Lương, sự căm phẫn dành cho ông ta đã dâng cao tới cực điểm! Nếu không vì Chu Quốc Lương, bản thân sao có thể chọc tới Diệp Tuân? Còn suýt chút rơi vào tình cảnh muôn đời muôn kiếp không trở lại được.  

 

Toàn thân Chu Quốc Lương run rẩy, ông ta vậy mà dám đối phó với người có ơn với cô Hạ? Ông ta biết ông Tứ cưng chiều cô Hạ thế nào, cũng biết ông Tứ đáng sợ ra sao!  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!