Còn Diệp Tuân thì sao?
Đối với anh, đám đông ở phía đối diện dường như không tồn tại, anh vẫn tiếp tục hút thuốc như không có chuyện gì xảy ra.
Mãi cho đến khi đám người kia lao tới trước mặt Diệp Tuân, chỉ còn cách khoảng một mét thì anh mới bắn tàn thuốc lên không trung, sau đó toàn thân lại bắn ra như một mũi tên rời khỏi dây cung bị kéo căng.
Ầm!
Diệp Tuân đánh ra một quyền trúng sống mũi của người đàn ông to lớn đầu tiên, người nọ ngay lập tức đau đớn ôm cái mũi chảy máu giàn giụa ngồi sụp xuống.
Nhân lúc những kẻ khác đang phân tâm, Diệp Tuân không dừng lại, lại liên tục đá tới, một cước đá trúng bụng dưới của anh Hổ, còn đá bay tên mặt sẹo đang diễu võ dương oai, ngoài ra còn hạ gục thêm ba tên lực lưỡng phía sau.
Diệp Tuân đuổi sát không buông, anh không có động tác hoa mỹ gì, chỉ đấm đá đơn giản, nhưng mỗi một động tác anh xuất ra đều sẽ khiến cho một người ngã xuống đất, trong nháy mắt lại có thêm ba người nữa bị đánh gục.
Ba tên bị đánh gục mới vừa chật vật gượng dậy thì đã thấy một cước xông đến trước mặt, ngay sau đó khuôn mặt lại trở nên đau nhức, tiếp theo cơ thể lại nặng nề ngã xuống lần nữa!
Trong vòng chưa đầy mười giây, ngoại trừ anh Tề, những người còn lại, bao gồm cả anh Hổ, đều đã ngã lăn quay ra đất, có người ngất đi, có người còn đang co giật.
Đội trưởng Cao, Tưởng Chính Đức và các nhân viên bảo vệ khác chứng kiến tất cả những điều này đều vô cùng sửng sốt.
Một nhân viên bảo vệ trẻ tuổi sững sờ đứng lẩm bẩm một mình: "Đây là đồng nghiệp mới của chúng ta sao? Trời ơi, sao mà lợi hại quá vậy?"
"Đáng sợ quá!"
"Cho dù mãnh tướng Trương Phi tái thế cũng chỉ có thể mạnh đến thế thôi!"
Các nhân viên bảo vệ trẻ đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Các nhân viên bảo vệ không dám khiêu khích đám người anh Tề anh Hổ nhưng điều đó không có nghĩa là họ không bất mãn với những gì bọn họ đã làm. Đồng nghiệp Tưởng Chính Đức bị đánh đến bê bết máu, trong lòng bọn họ cũng rất bức xúc nhưng lại sợ hãi không dám ra tay giúp đỡ vì quyền lực của đối phương.
Giờ phút này nhìn thấy tình cảnh thê thảm của những tên khốn kiếp kia, bọn họ đều cảm thấy cực kỳ sảng khoái!
Đội trưởng Cao nép sang một bên trợn mắt há hốc mồm, sắc mặt tái nhợt, không nói được lời nào.
Diệp Tuân nhìn anh Tề đang có sắc mặt tối sầm, thản nhiên cười nói: "Mày sai thuộc hạ thăm dò tao, rốt cuộc đã thăm dò được gì rồi?"
Anh Tề nhìn chằm chằm Diệp Tuân, cau mày cười lạnh một tiếng nói: "Quả nhiên mày cũng có một chút bản lĩnh. Nhưng mày vẫn còn non lắm".
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!