Diệp Tuân bật cười nói: "Ngay cả Đường Khánh Minh cũng không dám nói như vậy trước mặt tao, mày là người đầu tiên dám đó".
Hoàng Chấn Cường hơi sửng sốt. Tất nhiên hắn ta không có đủ trình để so với Đường Khánh Minh, cũng không có tư cách tham gia tiệc rượu. Nếu không thì hắn ta đã được nhìn thấy cảnh ngay cả Cổ Lập Xuyên cũng không dám khiêu chiến Diệp Tuân, vậy thì hôm nay hắn ta tất nhiên sẽ không dám khiêu chiến Diệp Tuân.
"Trình độ khoác lác của mày cũng thật lợi hại. Sếp Đường là người mà mày có thể quen biết sao? Tao cảnh cáo mày lần cuối, lập tức cút ngay cho tao, nếu không đừng trách tao!", Hoàng Chấn Cường trừng mắt phẫn nộ, hung hăng đập bàn, ngay lập tức khiến cho bàn máy tính đổ sụp.
"Ông chủ thật lợi hại!"
"Sếp Hoàng thật mạnh mẽ!"
Những người khác lập tức hưng phấn hoan hô.
Diệp Tuân không nói nên lời, cái bàn máy tính này làm bằng nhựa rất mỏng, đứng trên mặt đất đã lung lay sẵn, bất kỳ người đàn ông bình thường nào cũng có thể đánh đổ, có gì mà kích động?
“Mày đã thấy sự lợi hại của tao chưa? Còn không mau cút đi!”, Hoàng Chấn Cường cười lạnh một tiếng rồi chỉ ra cửa.
Diệp Tuân thực sự không nói nên lời, anh nhìn Hoàng Chấn Cường bằng ánh mắt thương hại, lắc đầu nói: "Mày đúng là đứa rác rưởi".
"Láo toét!"
Hoàng Chấn Cường vô cùng tức giận, hắn ta cởi bộ vest ném sang một bên, tức giận nói: "Mày cho rằng mày có thể hạ gục được một hai người thì mày rất mạnh sao? Tao là một võ giả ngoại kình mày có biết thế nghĩa là gì không?”
Sau khi cởi bỏ bộ vest, Hoàng Chấn Cường lại cởi áo sơ mi của mình, trừng mắt nhìn Diệp Tuân nói: "Tao không biết mày ngu ngốc đến mức nào. Tao vốn là một cao thủ không chấp nhặt với những đứa tép riu, nhưng mày quá láo toét, tao phải cho mày một bài học để mày biết thế nào mới là cao thủ thật sự!"
“Mày nói xong chưa?”, Diệp Tuân dở khóc dở cười, cảm thấy những lời của Hoàng Chấn Cường vừa nói thích hợp để anh nói với hắn ta hơn là hắn ta nói với anh.
"Mày muốn chết!”, Hoàng Chấn Cường mạnh mẽ ném tàn thuốc đi, sải chân xông về phía Diệp Tuân.
Võ giả nội kình tất nhiên cũng có chút tài năng.
Khi Hoàng Chấn Cường vọt tới khoảng cách hơn một thước trước mặt Diệp Tuân, hắn ta nhanh chóng nhảy lên, lăng không đá một cước về phía cằm của Diệp Tuân.
Chuyển động của hắn ta rất điêu luyện, sức mạnh cũng đáng gờm. Trong mắt người khác, Hoàng Chấn Cường đã thể hiện đầy đủ phong thái của một cao thủ ngay khi hắn ta vừa ra tay.
"Hay lắm!"
"Ông chủ quá lợi hại!"
"Thằng nhóc đó chết chắc rồi!"
Tiểu Mai cùng đám lưu manh kia đều hò hét một cách phấn khích.
Nhưng bọn chúng vừa mới họ hét phấn khích thì đã nghe thấy một thanh âm bị bóp nghẹt, sau đó lại thấy một người bay ra ngoài và hất đổ mấy bàn máy tính phía sau.
Mà người đó chính là ông chủ bất khả chiến bại của bọn chúng!
Tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Không ai có thể nhìn rõ chuyển động của Diệp Tuân, cũng không hiểu tại sao ông chủ Hoàng lại bay ra ngoài, hơn nữa chỉ vừa tung chiêu thì đã bị đánh bay ra rồi.
Mọi người đã ở cùng với sếp Hoàng nhiều năm như vậy, tất nhiên không ai có thể nghi ngờ khả năng của hắn ta. Trong mắt một đám người bình thường thì ông chủ hoàng là siêu cấp cao thủ, tại sao có thể thua thằng nhóc kia như thế?
Thằng nhóc đó... chẳng lẽ là tuyệt thế cao thủ?
Nghĩ đến đây, trong mắt đám người Tiểu Mai liền lộ ra vẻ khiếp sợ, theo bản năng lui về phía sau vài bước.
Không phải bọn họ không trung thành mà ngay cả ông chủ còn không đánh lại thằng nhóc đó thì đám cá mặn như bọn họ có thể làm được gì?
Hoàng Chấn Cường nhanh chóng đứng dậy khỏi đống bàn ghế gãy đổ, trong lòng cảm thấy kinh hoàng. Thằng nhóc đối diện này thật sự lợi hại. Là do tốc độ của anh quá nhanh chứ không phải là sức mạnh.
"Mày là ai?", Hoàng Chấn Cường cau mày hỏi.
"Nhân viên của công ty quốc tế Toàn Cầu, Diệp Tuân", Diệp Tuân nói.
"Diệp Tuân?"
Hoàng Chấn Cường lặp lại cái tên đó, hắn ta vặn cổ răng rắc rồi nói với giọng điệu như đang giáo huấn một đứa trẻ con: "Tao chưa bao giờ nghe thấy cái tên này. Thằng nhóc họ Diệp kia, tuy rằng mày rất nhanh nhưng sức mạnh của mày vẫn quá yếu, hoàn toàn không thể làm tao bị thương được. Mười mấy hai mươi năm luyện công của tao không phải là vô ích, tiếp theo tao sẽ cho mày nhìn thấy bản lĩnh thật sự".
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!