Phụ nữ đến đây đều là loại có tiền và rảnh rỗi, hiểu được cách ăn mặc như thế nào, có thời gian chăm chút bản thân, nhìn trông rất xinh đẹp sạch sẽ, tỷ lệ phát hiện gái xinh quả thật rất cao.
Nhưng Diệp Tuân liếc mắt nhìn, không phát hiện ra mỹ nào nào đẹp và khí chất hơn Quan Đình, cũng không có thêm bao nhiêu hứng thú.
Quan Đình nhìn thấy sau khi Diệp Tuân đi vào liền đánh giá mỹ nữ xung quanh, không biết tại sao trong lòng lại có chút không vui, đang chuẩn bị lên tiếng thì nhìn thấy Diệp Tuân quay đầu, oán trách: “Trưởng phòng Quan, xem như chúng ta đi vô ích rồi. Nếu muốn ngắm mỹ nữ, tôi ngắm cô là đủ, từ xa chạy đến đây, quả đúng là lãng phí thời gian”.
Nghe thấy câu nói này, Quan Đình không nhịn được lộ ra nụ cười rạng rỡ, trước tiên liếc mắt nhìn anh, sau đó cười nhẹ: “Được rồi được rồi, hôm nay tôi mời anh ăn khuya. Tôi đi tập thể dục nửa tiếng, sau đó mời anh ăn, được không?”
“Đến cũng đến rồi, chỉ có thể nghe theo cô”, Diệp Tuân buông tay, biểu cảm bất đắc dĩ như ngồi trên thuyền giặc.
Quan Đình đi đến trước quầy lễ tân, lấy thẻ VIP ra đăng ký, cầm hai chiếc vòng tay, đưa một chiếc cho Diệp Tuân, dặn dò: “Tôi đi vào phòng thay đồ đổi sang quần áo thể thao, nếu anh không muốn vận động thì lên tầng hai. Ở đó có quầy sách, game trực tuyến và bàn cờ. À, tầng ba còn có mát xa”.
“Ồ? Chính quy hay không chính quy?”, Diệp Tuân mắt sáng lên.
Quan Đình trợn mắt nhìn anh, tức giận nói: “Nơi này là câu lạc bộ vô cùng chính quy!”
“Mát xa chính quy thì có ý nghĩa gì?”, Diệp Tuân thở dài, lẩm bẩm nói: “Được rồi, vậy tôi đi tầng hai ngồi một chút”.
Anh cầm lấy vòng từ trong tay Quan Đình, chuẩn bị đi lên tầng hai thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói tương đối quen thuộc ở bên cạnh truyền đến.
“Chào cô Quan, lâu rồi không gặp cô”.
Diệp Tuân và Quan Đình quay đầu nhìn, đó là một người phụ nữ mặc sườn xám, chân mày khóe mắt đều vô cùng quyến rũ, thân hình nở nang, dáng chữ S tuyệt đẹp càng hấp dẫn dưới lớp váy sườn xám.
Cô ta giống như quả đào mật chín, toàn thân trên dưới tỏa ra sự quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành.
“Chị Nạp Lan, chào chị”, Quan Đình mỉm cười chào hỏi.
Cô gái mặc sườn xám tao nhã gật đầu, khi cô ta nhìn thấy Diệp Tuân ở bên cạnh Quan Đình, khóe môi lộ ra nụ cười, lễ phép nói: “Anh Diệp, không ngờ anh cũng đến”.
“Đúng vậy. Tôi cũng không ngờ sẽ gặp cô ở đây, thật trùng hợp”, Diệp Tuân cười nói.
“Hai người quen nhau?”, Quan Đình có chút tò mò.
Nạp Lan Uyển Thanh mỉm cười nói: “Tôi và anh Diệp đã gặp qua hai lần, cũng xem như quen biết. Ồ, bên kia có một người bạn đang đến, tôi qua đó chào hỏi, cô Quan, xin lỗi không thể tiếp chuyện”.
“Vậy chị cứ đi trước đi”, Quan Đình nói.
Nạp Lan Uyển Thanh khẽ gật đầu, giẫm giày cao gót, bước đi nhẹ nhàng tao nhã về hướng khác, chỉ để lại cho Diệp Tuân thấy một bóng lưng uyển chuyển. Đùi đẹp trắng nõn khi ẩn khi hiện dưới lớp sườn xám và cặp mông hơi cong lên giữa lúc bước đi, có thể dễ dàng khơi dậy dục vọng của đàn ông.
Đây chính là là báu vật cực phẩm.
Diệp Tuân vẫn nhìn chằm chằm vào bóng lưng uyển chuyển của Nạp Lan Uyển thanh, mãi đến khi người biến mất mới dời mắt, đột nhiên nhìn thấy Quan Đình đang xị mặt nhìn mình chằm chằm, anh không kìm được ngạc nhiên hỏi: “Sao hả?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!