Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Giả Lập Xuyên được mệnh danh là cao thủ mạnh nhất thành phố Giang Hải đấy! Vậy mà chưa bắt đầu đánh đã nhận thua rồi? Vì sao hắn ta ăn nói khép nép với Diệp Tuân như vậy? Chẳng lẽ Diệp Tuân là cao thủ siêu cấp lợi hại hơn hắn ta?  

             Còn nữa, Diệp tông sư là sao?  

             Cho dù trong lòng các cô có rất nhiều nghi ngờ, nhưng cuối cùng họ đã có thể chắc chắn một điều, đó chính là Giả Lập Xuyên cũng không dám dây vào Diệp Tuân! Vừa nghĩ tới việc mình đã đắc tội với nhân vật như vậy, toàn thân Phạm Lôi và Triệu Tử Vân bắt đầu run rẩy.  

             Diệp Tuân không lập tức tỏ thái độ, Giả Lập Xuyên vẫn luôn duy trì tư thế cúi đầu, không dám cử động. Hắn ta liếc mắt với Cao Lăng Phong đang nằm dưới đất, ra hiệu hắn ta mau chóng cầu xin tha thứ.  

             Cao Lăng Phong lập tức hiểu ý, nói: “Anh Diệp, xin anh tha cho tôi một mạng. Tôi thật sự biết lỗi rồi, về sau tuyệt đối không dám tái phạm”.  

             Quan Đình ở bên cạnh cũng nhỏ giọng khuyên nhủ: “Cũng đã đánh gãy một cánh tay của cậu ta, vậy là đủ rồi?”  

             Nghe thấy lời của Quan Đình, cuối cùng Diệp Tuân cũng lên tiếng, nhìn Giả Lập Xuyên nói: “Được, hôm nay tôi bỏ qua cho cậu ta một lần. Nhưng mà nhóc con này không biết trời cao đất dày, sau khi anh mang về phải dạy dỗ cậu ta đạo lý làm người, miễn cho sau này tiếp tục gây họa cho các anh. Tôi vẫn coi như là một người nói lý, nếu gặp phải hạng người lòng dạ độc ác thật sự, cậu chủ của anh đã là người chết từ lâu rồi”.  

             Anh mà cũng coi như là một người biết đạo lý?!  

             Đám người Cao Lăng Phong, Phạm Lôi cực kỳ không đồng ý với câu nói này, nhưng bọn họ không dám lên tiếng.  

             Chỉ có Giả Lập Xuyên vô cùng đồng ý với câu nói này.  

             Bởi vì người đứng trước mặt bọn họ chính là một vị tông sư!  

             Trong giới võ giả có một quy củ bất thành văn, đó là tông sư không thể nhịn nhục. Nếu như có người dám can đảm sỉ nhục tông sư, vậy giết cũng không sao, sẽ không có người nào đứng ra nói nửa chữ ‘không’.  

             Lúc này Giả Lập Xuyên lên tiếng: “Diệp tông sư yên tâm, trở về tôi nhất định sẽ bẩm báo chuyện này với ông chủ, về sau sẽ quản thúc cậu chủ nhiều hơn”.  

             Diệp Tuân gật đầu, gọi Quan Đình cùng đi về phía thang máy.  

             Giả Lập Xuyên vô cùng cung kính, nói: “Diệp tông sư đi thong thả”.  

             “Tôi không phải là tông sư”. Diệp Tuân cũng không quay đầu lại mà nói ra một câu.  

             Giả Lập Xuyên hơi sửng sốt.  

             Hắn ta không hiểu vì sao Diệp Tuân lại phủ nhận, có lẽ Diệp tông sư lo lắng sau khi thân phận của mình bị bại lộ, sẽ mang lại một vài phiền toái?  

             Ngẫm lại cũng đúng, có một số người tập võ, cả đời cũng không được gặp tông sư. Nếu như bọn họ biết thành phố Giang Hải nho nhỏ xuất hiện một vị tông sư, tuyệt đối sẽ có vô số người ùn ùn kéo đến, muốn thấy phong thái của tông sư, như vậy tất nhiên sẽ quấy rầy tới cuộc sống của Diệp Tuân.  

             Giả Lập Xuyên vô cùng cung kính đưa mắt nhìn Diệp Tuân và Quan Đình rời đi, đợi bóng dáng bọn họ hoàn toàn biến mất mới đứng thẳng lưng, đi đỡ Cao Lăng Phong dậy.  

             “Cậu chủ, nhịn đau một chút”.  

             Giả Lập Xuyên nhắc nhở Cao Lăng Phong một tiếng rồi dùng thủ pháp đưa cánh tay hắn ta trở lại vị trí cũ, lấy tấm gỗ cứng nẹp cố định một cách đơn giản, sau đó đưa hắn ta đến bệnh viện.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!