Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Sao Giả Lập Xuyên lại đột nhiên rời đi rồi?  

             Hiện trường đêm tiệc, Quan Đình nhìn Diệp Tuân tò mò hỏi.  

             Diệp Tuân nói một cách tùy ý: “Hắn ta là một người rất biết điều, biết tôi rất lợi hại, không nghĩ rước lấy phiền phức, cho nên đi rồi”.  

             “Bắt tay một cái đã biết anh rất lợi hại?”, Quan Đình cảm thấy có chút khó hiểu. Sao có thể dễ dàng như vậy, bắt tay có thể giải quyết phiền toái?  

             “Ồ, chị Quan Đình, hôm nay chị thật sự rất uy phong”. Diệp Tuân còn chưa kịp nói, bên cạnh truyền đến một giọng nói đầy trào phúng.  

             Diệp Tuân và Quan Đình quay đầu nhìn, lại là cô chiêu mặc bộ lễ phục màu đỏ kia.  

             Cô ta tên là Triệu Tử Vân, là con gái của rượu của một ông chủ làm bên xây dựng, có gia sản mấy chục triệu. Tuy rằng còn kém xa so với cậu Cao, nhưng ở trước mặt Quan Đình vẫn là có đủ cảm giác ưu việt.  

             Quan Đình đè nén cơn tức không nói gì, nhẹ giọng nói với Diệp Tuân: “Chúng ta đi thôi”.  

             Diệp Tuân gật gật đầu, anh không muốn chấp nhặt với phụ nữ.  

             Hai người đang chuẩn bị đi thì lại bị một vị quý phu nhân ngăn cản.  

             “Đi vội như vậy làm gì chứ? Chúng ta cũng không gặp nhau một khoảng thời gian rồi, đáng lẽ nên nói chuyện tâm sự nhiều hơn chứ. Cô không nể mặt cậu Cao thì thôi, nhưng là, hiện tại ngay cả mấy người chúng tôi cô cũng không nể mặt, chẳng lẽ là muộn đắc tội tất cả mọi người?”. Cô ta không có ý tốt nhìn Quan Đình mà cười lạnh.  

             Vị quý phu nhân tên Phạm Lôi này có chồng làm việc buôn bán ở nước ngoài, tiền tiêu vặt mỗi tháng đều cao hơn tiền lương của Quan Đình.  

             Tuy cô ta không thiếu tiền, nhưng nội tâm rất cô đơn trống rỗng, nhìn thấy chàng trai trẻ mình thích bị Quan Đình làm cho xấu hổ thì không khỏi tức giận, quyết định phải khiến Quan Đình bẽ mặt.  

             Thiếu phụ mặc váy dài màu trắng cũng bước lên góp vui, không cam lòng yếu thế nói: “Chị Quan Đình, tôi có chuyện không hiểu, hy vọng chị giải đáp cho tôi”.  

             Cô ta tên Trần Trác Lan, là tổng giám đốc của công ty dưới trướng của nhà họ Cao. Cô ta nhìn thấy cậu chủ nhà mình bị khinh bỉ, đương nhiên sẽ là việc nhân đức không thể nhường ai mà đứng ra.  

             Quan Đình thấy ba người phụ nữ hùng hổ hăm dọa mình, biết bản thân không thể đi dễ dàng như vậy, vậy nên đứng luôn tại chỗ, nói bằng giọng lạnh lùng: “Chị Trần, không biết chị có vấn đề gì?”  

             “Cô lấy đâu ra dũng khí từ chối lời mời của cậu Cao, ai cho cô mặt mũi lớn như vậy?”, Trần Trác Lan cười lạnh hỏi.  

             Quan Đình chán nản, cố gắng duy trì sự bình tĩnh, nhíu mày nói: “Bạn bè chơi được vui vẻ thì chơi, còn không được thì thôi, không cần thiết phải tụ lại một chỗ, miễn cho hai bên đều xấu hổ”.  

             Ý của Quan Đình không chỉ là nói về cô và Cao Lăng Phong, mà còn là quan hệ giữa cô và Trần Tử Vân, Phạm Lôi, Trần Trác Lan.  

             “Cái miệng nhỏ này cãi ngày càng giỏi nhỉ”, Phạm Lôi hừ lạnh.  

             “Chị à, đừng nóng giận”. Triệu Tử Vân khuyên bảo một câu, theo sau lộ ra biểu cảm kinh ngạc, cầm lấy tay phải của Phạm Lôi, nhìn chiếc nhẫn kim cương đeo trên tay đối phương, kêu lên trong sự ngưỡng mộ: “Oa, chiếc nhẫn kim cương này thật đẹp. Chị Trần, chị xem kia, đẹp không?”  

             Trên thực tế, khi Triệu Tử Vân, Trần Trác Lan và Phạm Lôi gặp nhau, họ đã nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương này.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!