Đó là vì có Diệp Tuân ở đây.
Cao Lăng Phong cũng có chút thông minh nên cũng không tỏ vẻ khó chịu ra mặt, hắn ta nhìn Diệp Tuân, biểu cảm như cười như không: “Anh biết tôi quen chị Quan Đình đã bao lâu chưa?”
“Quen lâu thì có gì hơn người?”, Diệp Tuân cười nói: “Thời gian ở trên giường dài hay ngắn mới quan trọng. Đình Đình nhà tôi khá hài lòng với thời gian của tôi ở trên giường nha!”
Cao Lăng Phong giật mình, mặt biến sắc, hoàn toàn không thể giữ nổi sự bình tĩnh.
Quan Đình trợn trừng hai mắt, hận không thể dùng mắt bóp chết Diệp Tuân. Sao người này có thể nói ra những lời đó ở trường hợp như thế này?
Tuy Quan Đình biết Diệp Tuân chỉ đang muốn làm Cao Lăng Phong hết hi vọng nhưng như thế cũng khiến người ta xấu hổ quá. Quan Đình không khỏi nhớ tới chuyện ngày đó ở khách sạn, nhớ tới hình ảnh cô ta và Diệp Tuân điên cuồng ở trên giường, sắc mặt bất chợt đỏ ửng như sắp chảy ra nước.
Mọi người chung quanh nghe mấy câu này lại ngẩn cả ra.
Trường hợp sang trọng thế này mà sao lại xuất hiện tên thô bỉ kia vậy?
Thấy sắc mặt Cao Lăng Phong trở nên mất tự nhiên, các cô chiêu, quý bà đều không nhịn nổi nữa.
“Thằng quê mùa từ đâu ra thế? Có biết đây là nơi nào không?”, một quý bà hừ lạnh.
“Có chút quá mức rồi! Sao loại người này có thể vào tham gia bữa tiệc thế?”, một cô chiêu mặc lễ phục màu đỏ tức giận nói.
“Trưởng phòng Quan, cô đúng là không biết điều! Chó mèo gì cũng dám dẫn vào đây, biết có bao nhiêu vị khách cao quý tới đây hôm nay không?”, một thiếu phụ mặn mà mặc váy dài trắng nhìn Quan Đình chất vấn.
“Đúng là mất mặt! Dù gì cũng là trưởng phòng của quốc tế Hoàn Cầu mà sao không biết lễ nghĩa lịch sự gì vậy!”
Mấy người phụ nữ bàn tán rôm rả.
Bắt nguồn từ sự phẫn nộ, âm lượng của họ không nhỏ, càng ngày càng có nhiều người nhìn sang bên này.
Quan Đình có chút xấu hổ, bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, cô ta cảm thấy mình sắp không chịu nổi. Điều làm cô ta giận nhất chính là mấy người phụ nữ đang chỉ trích mình đều là người mà cô ta quen.
Trước đó gặp nhau, họ còn xưng chị xưng em với cô ta, thái độ hiền hòa lắm cơ.
Không ngờ, hôm nay vì Cao Lăng Phong, bọn họ lại lật mặt như bánh tráng một cách trắng trợn.
Đường Húc Thành vừa tới không lâu, nghe Diệp Tuân giới thiệu anh là bạn trai Quan Đình thì hắn ta cười lạnh một cái trong lòng.
“Chị Quan Đình, không phải chị mới nói đây là đồng nghiệp à?”, Đường Húc Thành lên tiếng.
Quan Đình bình tĩnh đáp: “Hiện giờ cấm yêu đương nơi công sở, vì công việc nên chúng tôi không muốn công khai quan hệ, thế nên tôi mới nói là đồng nghiệp”.
Lời của Quan Đình rất hợp lý, đám người chung quanh cũng chẳng nghi ngờ.
Nhưng Đường Húc Thành biết Quan Đình đang lôi Diệp Tuân ra làm lá chắn, cô ta làm như thế là không nể mặt anh Lăng Phong, trong lòng Đường Húc Thành rất tức giận.
Trước đó hắn ta đã biết Diệp Tuân là tài xế của quốc tế Hoàn Cầu, nhưng giờ vẫn ráng hỏi một câu: “Không biết người bạn trai này của chị giữ chức vụ gì?”
Quan Đình có chút chần chừ, không biết nên đáp thế nào, Diệp Tuân thấy vậy thì bình thản nói: “Tài xế!”
Đám người chung quanh xôn xao, sau đó từng giọng nói trào phúng vang lên.
“Tài xế?”
“Tiền lương của anh ta có đủ cho cậu Lăng Phong tiêu dùng trong một ngày không?”, một phu nhân nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!