Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cực Đạo Kiếm Tôn - Cố Hàn (FULL)

Rất nhanh đám người đã bị ép lại gần nhau, khoảng cách giữa hai bên không vượt qua ba trượng. Nếu là bình thường thì họ nhất định sẽ đề phòng nhau, nhưng lúc này lại không ai quan tâm vì trong đầu họ chi có một chữ – Chạy!

Phải chạy càng nhanh càng tốt!

“Rống!” Đột nhiên có một tiếng rít truyền đến, lân này cách đám người rất gần.

Cố Hàn vô thức nhìn thoáng qua phía sau thì phát hiện một con yêu thú cao hơn mười trượng, quanh thân đầy vảy đen với đôi mắt đỏ lòm đang nhím chằm chằm vào họ, nó đụng gãy vô số cây lớn rồi không ngừng lao đến gần đám người.

“A.” Đột nhiên có một tiếng hét thảm truyền đến.

Một tu sĩ rơi lại sau cùng lặp tức nó đụng vào rồi biến thành một làn sương máu.

“Chạy! Chạy mau!”

“Đây là yêu thú cấp 5, Thiết Giáp

Thú.”

Có người nhận ra con yêu thú rồi lập tức tuyệt vọng.

Là cấp 5! Lòng Cố Hàn trầm xuổng.

Nhìn hình thế và tốc độ của nó thì nhất định là dạng nổi bật trong đám yêu thú cấp 5, bị nó đụng vào… Nếu không lặp tức bỏ trốn thì e rằng sẽ hoàn toàn rơi vào thú triều.

Hắn cắn răng một cái rồi tăng tốc độ thêm ba phần.

“A.”

“Cứu… Cứu mạng!”

Sau lưng liên tục vang lên tiếng kêu thảm thiết, nhưng mọi người còn lo cho mình chưa xong thì làm sao giúp đỡ người khác được?

Cũng không biết trải qua bao lâu, tiếng kêu thảm thiết dần dần giảm bớt.

Mà đội ngũ khổng lồ hơn chục người ban đầu lúc này chỉ còn lại mười người, người có tu vi thấp nhất cũng là Thòng Khiếu tầng thứ 6, còn những người tu vi không đủ đã bị Thiết Giáp Thú

đâm cho thịt nát xương tan hoặc là trực tiếp bị nó nuốt vào bụng.

Lúc này họ đã nỏ mạnh hết đà, linh lực trong cơ thế gần như tiêu hao sạch sẽ, nhưng họ lại không dám dừng lại uống đan dược mà chỉ có thế dựa vào bản năng sinh tồn liều mạng dồn ép linh lực không còn lại bao nhiêu trong cơ thế.

Người duy nhất còn sức lực chính là Cố Hàn. Mức độ linh lực thế lỏng trong cực cảnh của hăn mạnh hơn tu sĩ cùng cảnh giới mấy lần nên hiện giờ còn chưa đến mức khô cạn.

Đương nhiên dù như thế thì hân cũng hơi thở dốc, trên trán đầy mồ hòi, hiển nhiên cũng không thoải mái.

A sỏa trên lưng nắm chắc vạt áo hãn, trên khuôn mặt nhỏ nhăn đầy vẻ lo lắng.

Vèo!

Đúng vào lúc này, một bóng người đột nhiên nhảy ra từ rừng rậm.

Là một tên béo.

“A?” Nhìn thấy Thiết Giáp Thú đuối theo không bỏ sau lưng mọi người, hăn ta không khỏi kêu rên một tiếng: “Sao nơi

này cũng có vậy?”

Phàn nàn thì phàn nàn, nhưng tốc độ của hắn ta vần không chậm, mặc dù hình thế cồng kềnh nhưng hành động lại rất lưu loát, chỉ sau mấy hò hấp hắn ta đã vượt qua những người còn lại, tốc độ chỉ chậm hơn Cố Hàn một chút.

Nhưng hắn ta lại không thở hổn hển hay đỏ mặt, nhìn dáng vẻ thì vần còn sức lực.

“Vị huynh đệ này.” Tên béo nhìn thoáng qua Cố Hàn, trong mắt chợt lóe lên kinh ngạc rồi bãt đầu chào hỏi: “Xưng hô như thế nào?”

Cố Hàn không phản ứng mà chỉ cắm đầu phi nước đại.

Tên béo hơi xấu hổ, lại nhìn về phía A sỏa: “Tiếu cô nương, có ai nói ngươi rất xinh đẹp không?”

“Hừ.” A sỏa trừng hắn ta một cái rồi quay đầu đi.

Tên béo tự chuốc nhục nhã nên cũng không nói thêm gì nữa.

“Giết!” Đột nhiên âm thanh đã lâu không vang lên lại truyền vào trong tai mọi người, cho dù cách nhau cực xa

nhưng đám người vần cảm giác được sự tàn bạo và sát ỷ trong giọng nói đó.

“ồ…” Tên béo hít vào một hơi, miệng không ngừng lầm bầm: “Không thế nào, chắng lẽ đây chính là Nhân Kiếp của Bàn gia này?”

“Rống.” Giống như bị âm thanh kia kích thích, con Thiết Giáp Thú đột nhiên nổi điên lên, tốc độ lại táng thêm mấy phần.

Hô!

Hình như cảm thấy đám người phía trước quá vướng bận, nó lập tức vung mạnh cái đuôi dài tới.

Phốc!

Phốc!

Chỉ trong giây lát, mấy người bị cái đuôi quét trúng không kịp kêu la một tiếng đã nố tung thành sương máu.

Hỏng bét!

Phát giác cơn gió mạnh ập đến từ sau lưng, Cố Hàn tẽ cả da đầu, hắn cắn răng điên cuồng vận chuyến linh lực trong cơ thế rồi lập tức nhảy đi xa hơn mười trượng. Cái nhảy này giúp hắn tránh

thoát được thế còng của cái đuôi kia.

Hắn thoát được nhưng tên béo kia lại không may mãn như vậy.

“A nha.” Hãn ta hét thảm một tiếng rồi bị cái đuôi của Thiết Giáp Thú đánh trúng.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn truyền đến, phía trước Cố Hàn đột nhiên có một vật thế tròn vo rơi xuống, làm mặt đất lún ra một cái hố sâu.

A sỏa không đành lòng lại nhìn.

Cố Hàn thì căn bản không rảnh đế nhìn, chi trực tiếp lao qua hố sâu.

Nhưng đúng vào lúc này, một bàn tay béo duỗi ra từ trong hố sâu, nhẹ nhàng nhấn một cái thì thân thể như quả cầu kia đã cấp tốc chui ra, lại theo sát phía sau Cố Hàn.

“A?” A sỏa hơi kinh ngạc: “Ngươi… Ngươi không chết à?”

“Phi!” Sắc mặt tên béo trắng bệch, tranh thủ liếc nhìn con Thiết Giáp Thú sau lưng một cái: “Muốn mạng của Bàn gia, nằm mơ.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!