“Cái... cái gì?”
Có thể vì không thể nào tin được, hoặc cũng có thể vì không nghe rõ mà Lý tổng quản đột nhiên lắp ba lắp bắp.
“Ta nói ta có công pháp!” Cố Hàn lặp lại một lần nữa.
Thất hoàng tử lập tức đứng dậy, toàn thân hưng phấn đến mức run lên bần bật.
“Vậy ngươi..." Mặt Lý tổng quản nhất thời đỏ bừng. “Ngươi có thể cho...”
Nhìn thấy vẻ mặt của ông ta, Cố Hàn vô thức thở phào nhẹ nhõm.
Hăn biết mình đã thắng cược, mặc dù Lý tổng quản nói năng cay nghiệt chua ngoa, lại còn ỷ thế hiếp người, nhưng tính tình không hề xấu, nếu không ông ấy sẽ không có phản ứng như vậy.
“Cha gia hiểu rồi.”
Cố Hàn không nói gì.
Lý tổng quản nghiến răng nghiến lợi, vén ống tay áo lên, cầm mấy thú hạch bên cạnh thất hoàng tử rồi trực tiếp nuốt chứng!
Ngay lập tức, mặt ông ta tái nhợt.
Võ công của ông ta thiên về dịu dàng ôn nhu, trong khi thú hạch này có hỏa khí dồi dào, nếu nuốt như vậy, nhất định sẽ gây tổn hại cho cơ thể.
“Lý tổng quản!”
Thất hoàng tử thở dài.
“Ngươi không cần phải... haiz!”
“Điện hạ, không cần nói gì thêm đâu.”
Lý tổng quản nhìn Cố Hàn: “Năm đó cha gia bị bắt nạt như một con chó, nếu như không có hoàng phi giải cứu thì sẽ không có cha gia như ngày hôm nay! Thất hoàng tử chính là cốt nhục duy nhất của hoàng phi, chỉ cần có thể cứu được người, đừng nói là nuốt thú hạch, dù cho ngươi muốn cha gia quỳ xuống, thậm chí lấy mạng cha gia, cha gia cũng không hề do dự”
Nói rồi, đầu gối của ông ta như mềm đi, thật sự chuẩn bị quỳ xuống!
Tiết thần y không thể nhìn được nữa. Chỉ là công pháp này là của Cố Hàn, ông ấy cảm thấy
mình không có tư cách nói chuyện, nên cũng không thể khuyên nhủ được gì.
“Thật ra ta muốn nói Cố Hàn đau đầu, nhanh chóng ngăn ông ta lại.
“Cho dù ngươi không nuốt thú hạch, ta vẫn sẽ đưa ra công pháp này!”
“Ngươi...” Vẻ mặt của Lý tổng quản cứng đờ lại. “Sao ngươi không nói sớm?”
“Không kịp!”
Nghĩ đến sự túng quãn của bản thân vừa rồi, Lý tổng quản chỉ muốn chết quách cho xong.
“Ha ha hai” Nhìn thấy bộ dáng đó của ông ta, A Sỏa cười phá lên.
“Bỏ đi!"
Cố Hàn đang muốn mở miệng, liền nhìn thấy Tiết thần y đã đứng lên, nói: “Người ở bên ngoài tới để gặp lão phu à, ta không nên để hẳn ta chờ quá lâu!”
“Tiền bối!”
Cố Hàn vội vàng nói: “Tiền bối không cần phải...”
“Không sao đâu!”
Tiết thần y xua tay.
“Nếu như có thể hoàn toàn giải quyết được vấn đề của thất hoàng tử, cũng xem như là giúp ta hoàn thành tâm nguyện.”
Loại công pháp này vô cùng quý giá.
Để tránh hiềm nghi, ông ấy đã tìm lí do để rời đi.
“Được rồi.”
Cố Hàn bất đắc dĩ lắc đầu, không do dự nữa, nói cho thất hoàng tử từng chữ một trong nội dung của công pháp.
Cửu U Băng Phách Khuyết được liệt vào Thiên cấp.
Một lúc sau, cả thất hoàng tử và Lý tổng quản đều nghe đến say mê.
“Cái này...”
Lý tổng quản nhìn Cố Hàn với vẻ mặt ngạc nhiên pha lẫn hoài nghi.
“Cha gia đã sống nhiều năm, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy một công pháp nào thần kỳ như vậy, cái này...”
“Tất nhiên là ngươi chưa nhìn thấy nó rồi” Cố Hàn thốt ra một câu kinh thiên động địa. “Đây là công pháp Thiên cấp!”
Thiên cấp!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!