“Tiểu tử, đến rồi à?”
Bên trong ngục kiếm, bóng đen đã quen với việc Cố Hàn thi thoảng xuất hiện, nên cũng không lấy làm lạ.
“Ngươi sử dụng Nhiếp hồn thuật của bổn quân rất lợi hại đó... Hửm, lệ khí trên người ngươi cũng biến mất rồi.”
Hắn ta cảm thấy hơi tiếc.
“Chậc chậc, thật là đáng tiếc. Nếu như dùng những lệ khí đó để tu luyện công pháp ma đạo, vậy thì ngươi nhất định sẽ làm ít ăn nhiều rồi. Thế nào, đã suy nghĩ kỹ chưa, ngươi rốt cuộc có hứng thú trở thành đồ đệ của bổn quân không?”
“Không có!”
Cố Hàn thẳng thừng từ chối.
“Không phải đệ tử ký danh, mà là đệ tử thân truyền!”
“Cũng không có hứng thú!”
“Ngươi...”
Giọng điệu của bóng đen có chút nghẹn ngào.
“Vậy ngươi đến đây làm gì! Rảnh rỗi quá nên muốn đến chọc tức ta à?”
“Ta đến là để cảm ơn ngươi”
Cố Hàn đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Nếu không có Nhiếp hồn thuật do bóng đen chỉ dạy, thì hẳn không thể nào thuận lợi như vậy lấy lại được sự trong sạch và báo thù kẻ đã giết nghĩa phụ của mình.
“Cảm ơn ta sao?”
Bóng đen vui vẻ trở lại.
“Ngươi chuẩn bị thả bổn quân ra ngoài à?”
“Không!”
“Vậy ngươi định cảm ơn ta thế nào đây?”
“Ta vẫn chưa nghĩ xong.”
Bóng đen tức giận đến nỗi run người.
Tên vương bát đản này, da mặt cũng thật dày!
Không, cái này không thể gọi là mặt dày được nữa, mà phải nói là không biết xấu hổ.
“Nhân tiện...”
Cố Hàn bỗng nhiên cảm thấy ngại ngùng. “Ta có một chuyện muốn hỏi ngươi.” “Nói
“Ta có một người băng hữu...”
Nghe thấy giọng điệu quen thuộc này, trái tim bóng đen chợt thắt lại.
Quả nhiên, Cố Hàn vừa dứt lời, hắn ta như muốn phát điên.
“Ta trước đó không phải đã nói với ngươi rồi sao! Ta là Ma Quân! Ma Quân! Chỉ biết giết người, không biết cứu người! Bệnh cực hàn cái rắm gì đó, bổn quân trị không được đâu, để bằng hữu ngươi chờ chết đi!”
“Thật sự không có cách nào à?”
Bóng đen trả lời dứt khoát như vậy, khiến Cố Hàn có chút nghỉ ngờ.
“Ngươi nghĩ lại xem!” “Không có, không có!” Bóng đen gầm lên.
“Ta phải nói với ngươi bao nhiêu lần thì ngươi mới hiểu, ta...
Nói được một nửa, hắn ta dường như nhớ ra điều gì đó, giọng điệu đột nhiên thay đổi và thái độ cũng hòa hoãn trở lại.
“Nghĩ lại thì không hẳn là không có cách!” “Cách gì vậy?”
“Ta có một yêu cầu!”
“Nếu lại muốn thả ngươi ra thì thôi miễn đi.” Cố Hàn lắc đầu.
Đây chính là điểm mấu chốt của hẳn.
Hắn sẽ không bao giờ để bóng đen ra ngoài nếu bản thân vẫn chưa đủ năng lực để bảo vệ mình.
“Dĩ nhiên là không."
Bóng đen cũng hiểu, muốn Cố Hàn thả ra tuyệt đối không có khả năng, vậy nên hản ta cũng chẳng thèm đề cập tới.
“Vậy ngươi yêu cầu gì?”
Gố Hàn có chút tò mò.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!