Hai mắt Cố Dương trở nên thất thần, nháy mắt liền quỳ xuống!
“Tu vi của Cố Thiên quá cao, gia gia của ta không thể nào. là đối thủ của ông ta, cho nên chúng ta mua chuộc Cố thống lĩnh để ông ta lén lút bỏ thuốc vào đồ ăn của Cố Thiên...”
“Câm miệng!”
Cố Trường tức muốn xì khói.
“Câm miệng cho tai”
Vừa nói, lão vừa muốn ra tay với Cố Hàn.
“Nói, để cho gã nói.”
“Để cho tất cả mọi người cùng biết, Cố gia các ngươi đều là một đám giả nhân giả nghĩa như thế nào.”
Mấy gia chủ khác ôm lòng xem kịch vui, liền ngăn cản Cố Trường.
Cơ hội lật đổ Cố gia đang gần ngay trước mắt, sao có thể để ai đó phá hoại nó được.
“Sau khi thuốc có tác dụng.”
Cố Dương bối rối rồi tiếp tục nói.
“Gia gia ta lén lút lấy được thanh kiếm của ngươi, cùng với phụ thân và hai vị trưởng lão khác bao vây giết chết Cố Thiên, không ngờ trước khi chết ông ta đã ra sức chống trả, suýt chút nữa thì để ông ta chạy thoát...”
“Tại sao?”
Thân thể Cố Hàn khe khẽ run lên.
“Nghĩa phụ ta đã vì nhà họ Cố mà làm việc vất vả nửa đời người...
“Bởi vì ông ta ích kỷ”
Giọng điệu Cố Dương đột nhiên ẩn chứa một tia oán hận.
“Mọi thứ đều nghĩ đến ngươi, tất cả thứ tốt cũng đều cho. ngươi. Dựa vào đâu?”
“Ngươi chỉ là một tên khốn khiếp được nhặt về thôi. Còn ta chính là huyết thống trực hệ của Cố gia, ta mới đáng là thiếu chủ... Không, ta phải là gia chủ!”
Từng câu, từng chữ đều lọt vào tai mọi người một cách rõ ràng.
Nhất thời mọi người đều im lặng! “Thật độc ác!”
“Đường đường là Cố gia, hóa ra cũng chỉ là đám ô hợp ra vẻ đạo mạo”
“, không ngờ Cố Hàn thật sự bị oan, chuyện Cố gia làm, thật sự khiến người ta ghê tởm.”
“Còn là đại gia tộc lớn nhất thành Thiên Vũ? Ta khinh!” Cuộc bàn tán bắt đầu sôi nổi hẳn lên.
Ngoại trừ người Cố gia, những người còn lại tất cả đều đứng về phía Cố Hàn.
“Ha ha, làm sao trở thành đại gia tộc lớn nhất chứ?”
“Chúng ta ai mà không biết, tất cả không phải do Cố gia chủ vất vả gầy dựng nên sao?”
“Còn dám nói Cố Hàn người ta là nghiệt chủng? Chẳng phải mạch khoáng trong Hồng Phong Cốc là do người ta tìm ra sao? Còn những ruộng thuốc và linh mạch ngoài thành, chẳng phải cũng do người ta giành được hay sao? Cố gia hàng năm có nhiều thú hạch như vậy, còn không phải do Cố Hàn là người đầu tiên đi vào khu rừng Man Hoang giết yêu thú?”
“Hơn quá nửa cơ nghiệp của Cố gia đều do phụ tử bọn họ gây dựng nên, nếu như không có bọn họ, Cố Dương ngươi lấy đâu ra nguyên tinh để mua linh khí thượng phẩm này?”
“Đúng vậy! Làm sao một đám phế vật chỉ biết hưởng thụ thành quả của người khác, lại có thể to gan buộc tội người khác là ích kỷ?”
Mọi người đều la hét và chửi bới.
Trong số những người này cũng có vài người thực sự cảm thấy có lỗi và lên tiếng bênh vực Cố Hàn, nhưng phần lớn đều là người của các gia tộc khác thêm dầu vào lửa.
Hiệu quả đương nhiên rất tốt.
Bắt đầu từ hôm nay, danh tiếng của Cố gia đã bị hủy hoại hoàn toàn, coi như xong rồi!
Trong đám đông, người của Cố gia bị mảng đến mức không thể ngóc đầu lên.
Khi lớp mặt nạ này bị xé ra, bọn họ xấu hổ đến mức không thở nổi, nhưng trong lòng thay vì cảm thấy hối hận thì bọn họ lại càng hận Cố Hàn hơn.
Đến cuối cùng, bọ chưa bao giờ công nhận Cố Hàn.
Lúc này, đối với Cố Hàn mà nói, sự thừa nhận của họ không còn cần thiết nữa.
Hản nhẹ nhàng cầm lấy bài vị của Cố Thiên rồi đặt nó trước mặt Cố Dương.
Một cái chạm tay!
Keng!
Trường thương đỏ rực ngay lập tức cảm vào tảng đá xanh! Hồng Vân Thương!
“Nghĩa phụ!”
“Những kẻ đã hãm hại người, con sẽ cho bọn chúng phải bồi táng với người.”
Vừa nói, hắn lấy ra bốn cái đầu, đặt ngay ngắn trước bài vị của Cổ Thiên!
Đầu tiên là của Cố thống lĩnh.
Hai cái tiếp theo là của hai trưởng lão Cố gia.
Cái cuối cùng là của Cố Thành.
Bộp!
Sau khi làm xong, hắn dùng kiếm đập lên vai Cố Dương, một đạo kiếm khí mạnh mẽ lập tức xuyên vào cơ thể gã, cắt kinh mạch của gã ra thành từng mảnh!
“Ah!!!"
Đau đớn quá khủng khiếp khiến Cố Dương lập tức thanh tỉnh trở lại.
“Ngươi... Ngươi đã làm gì vậy? Tu vi của ta, kinh mạch của ta! Phụ thân? Làm sao có thể...”
Nhìn thấy đầu Cố Thành, sắc mặt gã trở nên méo mó. “Thật giống một con chó.”
Cố Hàn nhìn chăm chăm gã, lạnh giọng nói: “Một con chó đi lạc!”
Sắc mặt Cố Dương tái nhợt đi.
Câu này chính là câu ngày đó gã nói với Cố Hàn, hiện tại vật đổi sao dời, câu nói này lại bị đối phương đáp trả nguyên vẹnl
“Ngươi... dám sỉ nhục †a?”
Hai mắt gã đỏ ngầu, trừng mắt nhìn Cố Hàn: “Ngươi còn dám giết cha ta?”
“Ông ta đã giết nghĩa phụ của ta, giết người phải đền mạng!”
“Súc sinh!”
Khuôn mặt của Cố Trường trở nên lạnh lẽo.