Cố Hàn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng.
“Đi gặp nghĩa phụ trước nhé!”
Lúc này, biểu cảm và giọng điệu của hắn so với trước đây vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh đến mức dị thường.
“Tên gia hỏa này…”
Nhìn bóng lưng Cố Hàn, chưởng quầy cực kỳ kỉnh ngạc.
“Mệnh cũng thật lớn!”
“Nếu là người khác, có lẽ đã chết từ lâu rồi, vậy mà hắn…”
Âm ầm!
Đột nhiên, một nhóm người từ ngoài cổng thành tràn vào, khiến chưởng quầy cực kỳ choáng váng.
“Vị huynh đệ này…”
Chưởng quầy kéo được một tên tán tu để hỏi chuyện.
“Các ngươi đang làm gì vậy?”
“Phí lời, xem náo nhiệt chứ gì!”
“Náo nhiệt?”
“Ngươi vẫn chưa biết nhỉ, có thấy cố Hàn kìa không? Trong rừng Man Hoang, có đến sáu đại cao thủ Thông Khiếu vây giết hắn. Ngươi đoán xem kết quả thế nào?”
“Thế nào?”
“Bị hắn giết sạch rồi!
“Cái gì!”
Chưởng quần kinh ngạc không nói lên lời.
Sáu đại cao thủ Thông Khiếu… đêu do một mình Cố Hàn giết.
“Ngươi ở lại quán nhé!”
Chưởng quần không khỏi hiếu kỳ mà vội vã nói với tiểu nhị rồi nhanh chóng chạy theo đám đông.
Cuộc thi đấu tư cách vào võ viện năm năm tổ chức một lần, cũng không xem là quá hiếm lạ.
Nhưng loại kịch báo thù này ở thành Thiên Vũ nhỏ bé này có lẽ chỉ được thấy một lần trong đời, nên làm sao có thể bỏ lỡ được.
Cố gia, cửa chính.
Nửa giờ trước, Cố Trường đã cùng những tinh anh trong gia tộc rời đi, chỉ để lại một ít thị vệ.
Bùm!
Đột nhiên, có một tiếng nổ lớn vang lên!
Cánh cửa được chạm khắc đẹp đẽ vỡ thành từng mảnh và trở thành một đống đổ nát.
“Kẻ nào?1
“To gan!”
“Kẻ nào không cần mạng dám đột nhập vào Cố gia, đáng chết!”
Nghe thấy tiếng động, một vài thị vệ và người nhà Cố gia phẫn nộ vây quanh tên vừa mới xông vào cửa chính.
Trong làn khói, Cố Hàn và A sỏa chậm rãi xuất hiện trước mặt mọi người.
“Cố Hàn!”
Bọn họ đêu bị dọa sợ ngây người.
“Là ngươi!”
“Sao ngươi còn dám quay lại?”
“Mau lên, mau giết tên nghịch tử đã giết chết phụ thân của mình.”
ii fỉ
Ngay lập tức, tất cả hộ vệ lao về phía trước!
“Cút!”
CỐ Hàn lạnh nhạt nói.
Bùm!
Vừa dứt lời, linh lực vốn nằm sâu trong cơ
thể bỗng nhiên trở nên cuồng bạo, một luồng khí tức vô hình bộc phát, trong nháy mắt đã khiến mấy tên hộ vệ kinh hãi đến mức hộc máu rồi bay ra ngoài.
Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, Cố Hàn thậm chí không thèm nhìn bọn họ, chỉ dẫn A sỏa về phía sân sau.
ở đó… là từ đường của Cố gia.
“Đứng lại!”
Một thành viên tóc bạc trong Cố gia đứng chặn trước mặt Cố Hàn.
“Đây là từ đường của cố gia, ngươi là người ngoài, không có tư cách tiến vào!”
“Tránh ra.”
Cố Hàn chậm rãi giơ thanh trường kiếm trong tay lên.
“Không thì chết.”
“Quả nhiên ngươi chính là tên ăn cháo đá bát, Cố Thiên ngày trước có mắt như mù mới nhặt ngươi về, thậm chí còn muốn giao cố gia cho ngươi…”
Bùm!
Lời còn chưa dứt, gã đã hộc máu và bay ra ngoài.
Không còn ai dám lên tiếng nữa!
“A sỏa, đợi ta.”
“Vâng!”
Keng!
Cố Hàn tùy ý cắm trường kiếm vào tảng đá xanh!
Ý tứ rất rõ ràng, kẻ nào dám đến gần sẽ phải chết!