“Được rồi!”
cố Trường khá hài lòng với câu trả lời của bọn họ rồi xua tay.
“Đều lui ra cả đi, lát nữa sẽ xuất phát.”
‘Vâng!”
“Gia gia!”
Nhìn thấy bọn họ dều đã lui ra, Cố Dương hỏi: “Phụ thân của con đâu ạ? vẫn chưa có tin tức gì sao?”
“Yên tâm!”
Cố Trường lại ngồi xuống.
“Phụ thân con đã đi được mấy ngày rồi, có lẽ cũng đã giải quyết xong xuôi mọi chuyện, nếu không có chuyện gì xảy ra, hôm nay hoặc ngày mai sẽ trở về thôi!”
“Tốt quá rồi, cố Hàn lần này chết chắc rồi!”
“Đây không phải là điều bây giờ con cần quan tâm!”
Cố Trường chợt nghiêm túc, thay đổi chủ đê trò chuyện.
“Con phải dốc toàn lực trong cuộc tỉ thí lần này, đã biết chưa?”
“Tại sao ạ?”
Cố Dương sửng sốt.
“Dựa vào mấy tên gia hỏa đó, không đủ tư cách để con dốc toàn sức lực”
“Vương Đô..”
Đôi mắt Cố Trường tối sầm lại.
“Có một vị khách quý đã đến!”
“Khách quý?”
“Đúng vậy vị khách quý này là người của hoàng thất! Đây là cơ hội ngàn năm có một cho cả con và Cố gia! Lần này con nhất định phải thắng thật đẹp mắt! Nếu như có thề lọt vào mắt xanh của vị khách quý đó thì tiền đồ sau này của con… vô cùng rộng mở.”
Mặc dù không có một tiếng gió nào, nhưng tin tức thất hoàng tử đến thành Thiên Vũ đã sớm bị các gia tộc biết.
“Gia gia yên tâm!”
Cố Dương khí thế bừng bừng.
“Lần này con sẽ cho bọn họ biết ai mới là người tài giỏi nhất trong thành Thiên Vũ!”
“Được!”
Cố Trường gật đầu hài lòng.
“Con là hy vọng và tương lai của cố gia ta! Cố gia có thể một bước lên trời được hay không đều dựa vào lần thể hiện này của con.”
Trong thành Thiên Vũ, vẫn là con đường đó, chỉ là so với trước đây hiện tại có chút vắng vẻ.
Cuộc thi đấu của võ viện Đại Tê là một chuyện lớn vài năm mới diễn ra một lần, ngoại trừ vài người không thể đi, những người còn lại đều nhao nhao chạy đến xem.
“Thực sự rất muốn đi xem.”
Tại cổng thành, bên trong một cửa hàng, một tiểu nhị đang cực kỳ tiếc nuối.
“Bỏ lỡ lần này thì phải đợi đến tận năm năm sau mới được xem.”
“Chẳng có gì để xem cả.”
Chưởng quầy ở bên cạnh liếc nhìn hắn ta.
“Ta nghe nói thiếu chủ Cố Dương lần này đã bế quan một tháng, tu vi cũng đã đạt đến Khai Mạch tầng thứ sáu, nhất định sẽ giành được tư cách vào võ viện! Chậc chậc, xem ra trước đó chúng ta đã đánh giá thấp gã rồi!”
“Nói gì thì… hả?”
Tiểu nhị đang chán nản nhìn ra ngoài thì bỗng nhiên chết lặng.
“Cố Hàn?1
“Hắn không phải bị truy sát à? Tại sao lại quay về rồi?”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của tiểu nhị, cố Hàn chậm rãi bước vào thành.
Tất cả có vẻ vẫn giống hệt như một tháng trước.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!