Cùng lúc này, trong khu rừng Man Hoang lại bắt đầu sôi sục.
“Có chuyện lớn rồi!”
“Năm ngàn Nguyên Tinh và sáu vị cao thủ Thông Khiết Cảnh, chậc chậc, lần này Cố gia thật sự quyết tâm truy sát rồi.”
“Đáng tiếc, không có phần của chúng ta!”
“Đang nghĩ cái gì vậy? Chúng ta xem náo nhiệt là được rồi. Theo ta thấy tên Cố Hàn lần này lành ít dữ nhiều…!”
“Đúng vậy!” Một tên tán tu cười khẩy đắc ý.
“Sáu đại cao thủ Thông Khiết Cảnh cũng sắp tới đây rồi! Chỉ dựa vào một mình tên cố Hàn, cho dù hắn có mạnh đến đâu thì cũng lực bất tòng tâm mà thôi. Ha ha hắn chết chắc rồi!”
“Ngươi…”
Đột nhiên, một giọng nói run rẩy vang lên.
“Các ngươi nhìn kìa!”
“Nhìn cái gì mà nhìn? Không lẽ tên cố Hàn đó lại đến nữa rồi?”
“Có… có vẻ như…’
vẻ mặt tên đó vô cùng hoảng sợ, nói không thành tiếng.
“Chính là hắn!”
“Cái gì?”
Mọi người đều nhìn về hướng tên đó chỉ, tất cả đêu lộ rõ vẻ khiếp sợ.
Một thiếu niên toàn thân đầy máu, sát khí ngất trời đang nắm tay một nữ hài tử chậm rãi đi về phía bìa rừng Man Hoang.
Đặc điềm rõ ràng như vậy, không phải Cố Hàn thì còn ai vào đây nữa?
Một lúc sau, bóng dáng cố Hàn và A sỏa dần biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Phù…
Bấy giờ, bọn họ mới có thề thở phào nhẹ nhõm.
ực!
Tên tán tu tiên đoán rằng cố Hàn chết chắc rồi, cũng nuốt xuống một ngụm nước bọt, chật vật nói:
“Hắn… còn sống sao?”
“Nói nhảm, ngươi không thấy sao? Người ta còn sống sờ sờ ra đó kia kìa!”
“Hắn còn sống, vậy…?
Thình thịch
Nghĩ đến đây, tim bọn họ nhất thời đập liên hồi.
Không phải chứ?
Không thể nào như thế được?
Lẽ nào sáu đại cao thủ Thông Khiết Cảnh bao vây giết hắn không thành, ngược lại đều bị một mình hắn giết sạch?
“Hắn định đi đâu?”
“Nhìn hướng đi, có vẻ… muốn đi thành Thiên Vũ?”
“Đi đến đó làm gì?”
“Nói nhảm, nếu như ngươi bị người khác vây giết như vậy, làm sao có thể nuốt trôi cục tức này, nhất định là đi báo thù rồi.”
“Đi!”
Một tu sĩ đột nhiên lên tiếng.
“Đi xem đi!”
Đối với những tán tu ở cấp độ thấp nhất như bọn họ mà nói, thường xuyên gặp phải nguy hiểm, có hôm nay không chắc đã có ngày mai, vậy nên bọn họ đương nhiên sẽ không muốn bỏ
qua cảnh tượng náo loạn hiếm có này.
“Xem cũng được, nhưng đừng đứng gần hắn ta!”
“Ngươi có thể đừng phí lời như thế được không, hắn lợi hại như vậy, ta còn chưa chán sống, tới gần làm gì?”
Rồi bọn họ nhao nhao gọi bằng hữu của mình rồi tập hợp thành nhóm đì theo cố Hàn.
Tại Cố gia, trong chính đường khác hẳn với sự vắng vẻ thường ngày, lần này lại đông đúc người.
Bọn họ… đương nhiên đều là thành viên chính của cố gia.
“Gia gia!”
Cố Dương bái kiêh Cố Trường, sau đó liếc nhìn những người khác với khí phách phấn khởi.
“Hôm nay tòn nhi xuất quan, tôn nhỉ không đến muộn chứ ạ?”
“Không muộn!”
Cố Trường vuốt râu, khuôn mặt vốn đang u ám của lão hiện lên chút vui mừng.
“Vừa đúng thời cơ!”
Lão đương nhiên có thể nhìn ra tu vỉ của Cổ Dương lúc này đã đột phá Khai Mạch Cảnh tầng thứ sáu.
“Hôm nay…”
Lão từ từ đứng dậy.