Hơn một tháng trước, Cố Thiên từ bên ngoài trở về, còn mang theo một kim ấn bí ẩn.
Không ai biết được rằng sau mấy ngày lĩnh ngộ kim ấn, thần trí của Cố Thiên đã không còn được tỉnh táo, đại tộc lão Cố Trường liền nhân cơ hội này hãm hại ông rồi đổ tội cho Cố Hàn, nhưng thật không ngờ sau khi lĩnh ngộ kim ấn đó, thể chất của Cố Thiên đã thay đổi, cho dù bị đâm trúng huyệt trung tâm ông vẫn giữ được chút ý thức cuối cùng để giao kim ấn và dặn dò cố Hàn.
“Trong kim ấn này có nhiều cơ duyên, nhưng cũng an chứa nguy cơ rất lớn.”
“Nếu tu vỉ con chưa đủ thì tuyệt đối không được vội vã lĩnh ngộ, nếu không sẽ dẫn đến hậu quả khôn lường.”
Chỉ là lúc này cố Hàn đã lâm vào đường cùng, hắn không còn cách nào khác ngoài việc kích hoạt kim ấn.
Kim ấn đột nhiên phát ra âm thanh, cùng lúc đó một cỗ khí tức kỳ quái tối đen như mực thoát bên ngoài, trong nháy mắt xuyên thẳng
vào giữa lông mày của cố Hàn!
Đôi mắt của “Cố Hàn” ngay lập tức hồi phục, thấy được ánh sáng.
Chỉ có điều hắn bây giờ so với trước kia như biến thành một con người hoàn toàn khác.
ở hắn toát lên khí chất quỷ dị, ánh mắt lạnh lẽo, gương mặt tràn đầy sát khí, toàn thân được bao quanh bởi những làn khói đen lượn lờ, khiến hắn chẳng khác nào người đã chết.
“Hửm?”
Sau khỉ kiểm tra tình trạng cơ thể của mình, hắn khẽ cau mày.
“Thương thế không nhẹ”
“Xem ra phải tốn chút công sức.”
“Cũng chẳng sao, nếu như đã nhận lấy thân thể này thì những ân oán trước kia của ngươi, bổn quân tất nhiên cũng sẽ tiếp quản. Những kẻ dám hại ngươi, ta sẽ khiến bọn chúng sống không bằng chết, thay ngươi báo thù.”
Vừa nói, hắn vừa nhìn kim ấn trong tay, tức giận nói.
“Hai con chó đó, thế mà dám phản bội bổn quân!”
“Bọn chúng sao có ngờ rằng ta đã dựa vào
kim ấn này để bảo vệ một phần hồn phách, rồi bây giờ may mắn thoát ra ngoài.”
“Các ngươi cứ chờ đi, chờ bổn quân hoàn toàn bình phục, ta sẽ trở về Cửu Trọng Ma Vực, bắt các ngươi nợ máu phải trả bằng máu!”
Vừa dứt lời, hắn nắm chặt kim ấn trong tay fôỉ biến mất.
“Hiện tại..”
Hắn quét mắt nhìn xung quanh.
“Ta cần một chỗ an toàn để trị thương… Hửm?”
Lúc này, hắn mới chú ý đến thanh kiếm gãy đang nằm trên đất.
Kỳ thực gọi là thanh kiếm gãy, đã rất coi trọng nó rồi.
Thanh kiếm đen thui không biết được làm từ chất liệu gì, thân kiếm chi chít những lỗ nhỏ, lưỡi kiếm bị mòn, ngay cả mũi kiếm cũng gãy mất một phần, trông cực kỳ thê thảm.
“Tên tiểu tử này quá kiệt sỉ rồi, thế mà lại sử dụng thanh kiếm rách nát này…”
“Hử? Không, không đúng!”
Nhãn lực của hắn rất mạnh, hiển nhiên đã phát hiện ra điều bất thường.
“Thanh kiếm này…”
Cầm thanh kiếm trong tay; hắn quan sát cẩn thận một hồi sau đó khẽ cau mày.
“Có chút kỳ quái!”
Vừa dứt lời, thanh trường kiếm đột nhiên lóe lên một tia sáng yếu ớt!
“Mẹ ơi!”
Hắn ngây ngốc một lúc rồi lớn tiếng chửi rủa.
“Cái đồ chơi quáỉ quỷ gì thế này… Aaaa!”
Một tiếng hét lớn vang lên, kéo theo một tia sáng mờ ảo đã thâm nhập vào giữa ấn đường của hắn.
“Keng!”
Thanh trường kiếm rơi xuống đất, vẫn còn nguyên bộ dáng rách nát đó, dường như chẳng hề thay đổi…
Trong không gian ý thức, Cố Hàn hiển nhiên không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết bên trong kim ấn ẩn giấu vật gì.
Tâm trí của hắn hiện tại đã bị kim thư trước mặt này thu hút.
“Đại Tự Tại Thiên Ma Kinh?”
Chẳng thề suy nghĩ được gì nữa, đôi chân không tự chủ được mà từ từ đến gần kim thư.
Trong bóng tối, dường như có một giọng nói cám dỗ nào đó không ngừng thòi thúc hắn.
Mở ra!
Mở ra nhanh lên!
Sau khi mở nó ra, ngươi sẽ có được một cơ duyên và vận may mà người bình thường khó mà có được!
Đường cùng trước mắt sẽ chẳng còn là đường cùng nữa.
Sự uy hiếp của Cố gia cũng chẳng thề nào uy hiếp ngươi được nữa.
Chỉ cần ngươi có thể lĩnh ngộ được ý nghĩa thực sự của kim thư, ngươi có thể phá vỡ được mọi ngục tối, đồng thời dành được sự tiêu dao vĩnh hằng, Đại Tự Tại!
Bất tri bất giác, hắn đã đứng trước kim thư.
Lúc này trong mắt hắn hiện rõ lên sự sỉ mê, trong tâm trí hắn ngoại trừ khát khao có được kim thư ra thì chẳng còn gì khác nữa.
Hắn đưa tay ra, đang định chạm vào bìa kỉ m thư.
Đột nhiên, có gì đó xảy ra!
Rầm!
Một tỉa sáng chợt lóe lên, trong nháy mắt rơi xuống kim thư, tiếp đến một làn sóng trong suốt lan ra, trực tiếp kéo tâm trí Cố Hàn thanh tỉnh trở lại.
“Cái này…”
Nhìn kim thư khổng lồ trước mặt, Cố Hàn nhất thời cảm thấy sợ hãi.
“Thảo nào nghĩa phụ dặn dò rằng tu vỉ chưa đủ, tuyệt đối không được hấp tấp lĩnh ngộ kim ấn này.”
“Nhưng mà…”
Hắn nhìn chằm chằm vào ánh sáng mờ ảo không ngừng lượn lờ quanh kim thư.
“Đây lại là cái gì vậy…”
Bùm!
Còn chưa dứt lời, ánh sáng mờ ảo đột nhiên bùng nổ!
Một thanh kiếm ý cuồn cuộn vô song bất ngờ giáng xuống, trực tiếp xé nát kim thư thành vô số mảnh, sau đó lại biến thành phù văn thần bí, lóe lên trong chốc lát rồi hoàn toàn biến mất!
Đầu óc Cố Hàn hoàn toàn trống rỗng!
Thanh kiếm ý này… ngỗ ngược đến mức hắn không thể nào lí giải được nữa.
Thực sự có người đã rèn ra được một thanh kiếm như thế này sao?
Vù!
Lúc này, kiếm ý còn sót lại khẽ rung lên rồi hóa thành một cuốn kinh phức tạp khó hiểu!
Hắn can thận quan sát thì phát hiện ra từng chữ trong cuốn kỉnh văn này đêu được chính kiếm ý tạo thành .
Đại Diễn Kiếm Kỉnh!
Bốn chữ này dường như ẩn chứa sức mạnh vô song và tung hoành của kiếm ý.
Hơn nữa phác thảo chung của nó càng thu hút Cố Hàn.
“Trên thế gian này có hàng ngàn thần thông, hàng vạn đạo pháp, chỉ khi hiểu hết được ý nghĩa thì mới có thể nắm bắt được bản chất thật sự của chúng.”
“Những văn tự trên kiếm là thuần túy nhất, sau khi tu luyện được Kiếm Kinh này, ngưng tụ được Cực Đạo Kiếm Thể, sơ thành có thể ngăn sông tách núi, đệ nhất thiên hạ! Tiểu thành có thể chém đứt ngàn vạn vì sao, thần tiên, quỷ quái. Đại thành có thể chặt đứt cả Cửu u Hoàng
Tuyền và các loại nhân quả khác nhau. Cuối cùng chí cảnh, đại đạo luân hồi, thời gian bất tận, một kiếm sinh, một kiếm diệt!”
Ngang ngược!
Tựtỉn!
Xem đến đây, Cố Hàn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Có thể nói ra được những lời này nhất định là một người cực kỳ kiêu ngạo hoặc bản thân hắn ta vốn đã cực kỳ cường đại.
Từ khí thế uy hiếp vừa rồi của thanh kiếm ý có thể thây… rõ ràng Cố Hàn là người đến sau.
Hắn lấy lại tỉnh thần rồi tiếp tục đọc.
Ngoài vỉệc giới thiệu về Kiếm Kỉnh, bản phác thảo này còn ghi lại một môn thần thông kiếm đạo.
Đại Diễn Kiếm Khí!
Sử dụng linh lực trong cơ thể làm chỉ dẫn, rồi dựa theo pháp quyết đặc biệt, sau quá trình mài giũa và tòi luyện sẽ ngưng tụ ra bốn mươi chín Đạo Diên Kiếm Khí.
Bất khả chiến bại!
Không gì có thể phá hủy được!
Trong tất cả các công pháp thần thông
trên thế gian, ngoài một vài trường hợp đặc biệt ra, thì còn lại hầu như đêu được chia thành bốn cấp: thiên, địa, huyền, hoàng, trong đó thiên cao nhất và hoàng là thấp nhất.
Mọi cấp độ lại tiếp tục phân thành ba loại: thượng, trung, hạ.
Mặc dù công pháp thần thông phù hợp với bản thân mới là tốt nhất, nhưng nếu bỏ qua yếu tố này thì hiển nhiên cấp bậc càng cao thì sức mạnh càng lớn.
Cố gia cũng có một môn công pháp.
Đó là Liệt Diêm Phần Quyết!
Môn công pháp này được xếp vào loại thượng của hoàng cấp, ở thành Thiên Vũ cực kỳ có danh tiếng, cũng là nền tảng của cố gia, nhưng nếu đem nó so sánh với Đại Diên Kiếm Khí này thì trông nó chẳng khác gì đồ bỏ đi.
“Mạnh quá!”
Đôi mắt Cố Hàn sáng lên một lát rồi lại tối dần.
Tu vi của hắn bây giờ đã bị phế, ngay cả kinh mạch trong cơ thể cũng đã đứt, chẳng có một chút linh khí nào, lấy đâu ra linh lực để tu luyện thần thông, rèn luyện kiếm khí?
Dường như hiểu được suy nghĩ của Cố
Hàn, một kiếm ý vô song đột nhiên bay ra từ Kiếm Kinh, ngay lập tức nổ tung và phân tán ra mọi phía!
“Đây….”
Đôi mắt hắn mở to kinh ngạc.
Những kỉnh mạch bị đứt trong cơ thể dần dần mọc dài ra nhờ vào sự nuôi dưỡng của kiếm ý.
Chỉ một lát, tất cả kinh mạch đã hoàn toàn được nối liền lại.
Không chỉ vậy, sự nuôi dưỡng của kiếm ý cũng giúp những vết thương khiến hẳn suýt mất mạng cũng hồi phục hơn tám phần!
Kinh mạch mới so với trước đây rộng hơn biết bao nhiêu, hơn nữa điểm xuyết bởi vô số ánh sáng bạc, cứng rắn hơn rất nhiều, rất khó đề phá hủy!
“Mới chỉ là phác thảo chung đã cường đại như thế!”
‘Vậy phía sau…”
Kìm nén sự hưng phấn đang tràn dâng trong lòng, hắn tiếp tục xem.
Thế nhưng, cho dù hắn xem như thế nào, thì ngoại trừ phần phác thảo ra, văn tự đằng sau
của Kiếm Kinh đều mờ nhạt và không thể nào nhìn thấy rõ nội dung.
“Có lẽ nào…”
Hắn ngay lập tức hiểu ra.
“Thực lực hiện tại của ta quá yếu, vốn không có tư cách nhìn được nội dung đằng sau.”
“Haiz!”
Ngay khi hắn chuẩn bị rời khỏi không gian ý thức, trong Kiếm Kỉnh đột nhiên vang lên một tiếng thở dài đầy mệt mỏi.
“Chúng ta chỉ có thể giúp ngươi bấy nhiêu thôi. Đi nhanh lên, nó… sắp tỉnh lại rồi”
“Aỉ?”
Trái tim cố Hàn không ngừng run rây.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!