Chỉ là hắn lại chẳng thấy vui chút nào cả.
Kinh mạch mở rộng, linh lực hóa lỏng, tự nhiên mang đến sức chiến đấu cực kỳ bá đạo, nhưng kèm theo đó là tiêu hao lại gấp mười lần người thường, mà càng về sau sẽ càng ngày càng khủng khiếp!
‘Um…1’
Cũng vào thời điểm này, A sỏa cuối cùng cũng cảm thấy ngủ đủ, nàng dụi mắt ngồi dậy.
‘Thiếu gia.”
“A Soả?”
Cố Hàn cảm thấy vui vẻ, cũng không còn bận tâm đến tài nguyên nữa.
“Nàng thấy thế nào?”
“Ngủ rất thoải mái.”
Mặc dù trong mắt A sỏa đã lấy lại được sự lỉnh động, nhưng tinh thần có vẻ không được phấn chấn cho lắm.
“Hình như ta lại nằm mơ.”
“Nằm mơ?”
“Vâng.”
A sỏa nhìn chằm chằm vào Cố Hàn.
“Ta lại mơ thấy mình bị người ta bắt đi, nhưng… ta không nỡ rời xa thiếu gia…”
“A Soả.”
Thấy nàng cuối cùng cũng trở lại bình thường, cố Hàn cũng không suy nghĩ nhiều mà tỏ vẻ nghiêm túc.
“Nàng nói cho ta biết, trước đây khỉ nàng nhìn thấy những người đó, có cảm giác gì?”
“Bọn họ đêu là người xấu!”
A sỏa tức giận thở hổn hển nói: “Bọn họ đều muốn giết thiếu gia giống như Cố thống lĩnh! Ta không có tu vỉ nên không thể giúp thiếu gia chiến đấu, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào bọn họ!”
“Thiếu gia!”
Nói đến đây, nàng có chút phấn khích.
“Ta cảm giác mình vẫn có ích…”
“A Soả!”
Biểu cảm của Cố Hàn đột nhiên trở nên nghiêm túc.
“Nhớ kỹ, sau này tuyệt đối không được làm như vậy nữa, biết chưa!”
“Tại sao?”
“Không có lý do gì cả!”
Giọng nói của cố Hàn trở nên nghiêm khắc hơn.
“Nghe lời ta, không cho phép làm là không cho phép làm! Những người đó không thể làm tổn thương ta, càng không giết được ta! Tất cả những gì nàng phải làm là đứng ở một bên nhìn ta phản công giết bọn họ, nàng hiểu không!”
“Vâng.”
Lần đầu tiên nhìn thấy cố Hàn nổi giận với mình, A Soả gật đầu trong vô thức.
“Ta hiểu rồi, thiếu gia.”
“Nàng đã giúp ta rất nhiều.”
Thấy nàng đồng ý, Cố Hàn thở dài nhẹ nhõm, giọng điệu lại trở nên nhẹ nhàng hơn: “Nàng giúp ta tìm được gốc huyền sâm kìa đã giúp ta một ân tình lớn, nếu không có nó, việc tu luyện của ta đã không tiến triển nhanh như vậy.”
“Thiếu gia.”
Mắt A sỏa lại sáng lên.
“Vậy sau này ta có thể tiếp tục giúp ngài
tìm linh dược không?”
“Cái này thì có thể.”
“Quá tốt rồi, vậy bây giờ đi chưa?”
“Đi ngay bây giờ!”
Cố Hàn chậm rãi đứng dậy, trong mắt lóe lên một tia sáng lạnh lẽo.
“Nhân tiện…giết người luôn!”
“Giết người?”
“Nghĩa phụ đã từng nói, kẻ giết người thì sẽ bị người khác giết! Bây giờ, trong khu rừng Man Hoang này có rất nhiều người muốn lấy mạng ta! Vì vậy ta quyết định… ta sẽ lấy mạng bọn họ trước!”
ở nơi nào đó của khu rừng Man Hoang, hơn chục người tụ tập lại với nhau, tu vỉ cao thấp không đồng đều, từ Khai Mạch tầng một đến tầng sáu là cao nhất.
Bọn họ là một đám tán tu tự phát tập hợp lại với nhau để hợp tác nhằm kiếm phần thưởng.
“Thật xui xẻo! Ngay cả một bóng ma cũng không tìm được!”
“Không phải hắn đã nghe được tin tức nên
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!