Cố Hàn khẽ nhướn mày.
“Không… không có gì đâu. Đa tạ tiểu huynh đệ đã cứu mạng!”
“Khồng cần phải cảm ơn ta.”
Sắc mặt Cố Hàn lạnh lùng.
“Ta chỉ không muốn bỏ lỡ thú hạch thôi, nếu không có chuyện gì nữa, ngươi có thể rời đỉ được fôỉ!”
Nói xong, hắn phớt lờ bọn họ rồi đỉ thẳng vào trong hang động.
Mấy người bọn họ vừa trải qua thập tử nhất sình, lạỉ thấy Cố Hàn thờ ơ như vậy, thì không nán lại nữa.
Trên đường đi, nam tử vừa nãy trông có vẻ rất phấn khích.
“Hả?”
Một nữ tu sĩ có chút kinh ngạc.
“Nhị ca, ca làm sao vậy?’
“Thiếu niên đó, ta quen biết hắn!”
“Quen biết!”
Nữ tu liền bĩu môi.
“Loại người đó có gì đáng để quen biết chứ? Hắn chỉ mới có chút thực lực đã diễu võ dương oa như vậy, nếu như có đại ca ở đây, còn
đến lượt hắn ra tay hay sao? Thật tiếc khi vụt mất thú hạch kia!”
“Không đâu!”
Người đàn ông lắc đầu.
“Muội không hiểu, một viên thú hạch tính làm gì, hắn… hình như là Cố Hàn!”
“Cố Hàn? Cố Hàn đang bị cố gia truy sát sao?”
“Không sai!”
“Ý của nhị ca là…”
“Ha ha, không ngờ chúng ta lại may mắn đến như vậy, có thể kiếm được rất nhiều tiền đấy!”
“Chỉ là…”
Hắn ta buồn sầu lên tiếng.
“Hắn có thể dê dàng giết chết con gấu lưng sắt viền bạc như vậy, chứng tỏ tu vỉ của hắn đã là Khai Mạch tầng thứ tám trở lên, ta thậm chí còn không thấy rõ hắn ra tay như thế nào, chỉ dựa vào mấy người chúng ta…”
Trong mấy người bọn chúng, người có tu vi cao nhất mới chỉ là Khai Mạch tầng thứ ba, chính là người đàn ông được gọi là nhị ca.
“Tìm đại cai
Người đàn ông cười lạnh một tiếng.
“Đại ca đã là cao thủ Thông Khiếu Cảnh, dư sức đối phó một tên như vậy!”
“Đúng rồi, sao chúng ta lại quên mất đại ca vậy?”
“Đi mau, kẻo trễ. Nếu tiểu tử kia bị người khác phát hiện trước, chúng ta sẽ bị tổn thất lớn!”
í/ ff
Mấy người bọn họ dường như đã hoàn toàn quên mất Cố Hàn vừa mới cứu mạng mình.
“ừm… ngon quá!”
Bên trong hang động, trước đốm lửa A sỏa đang cầm một bàn tay gấu đã được nướng vàng ruộm thơm ngào ngạt, vui vẻ ăn, lộ ra bản chất ham ăn ngốc nghếch của mình.
Cố Hàn ở bên cạnh cũng đang ăn cái tay còn lại.
Không phải vì hắn đói, dù sao tu vi của hắn cũng đã đạt tới Khai Mạch Cảnh, nửa tháng không ăn uống cũng chẳng sao, thế nhưng con gấu khổng lồ này là yêu thú cấp hai, trong thịt
có nhiều tinh khí, có thể nâng cao tu vi của hắn.
Mặc dù rất ít, nhưng bây giờ hắn đã nghèo kiết xác rồi, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để thăng cấp cho bản thân.
“Ợ… no quá đi!”
Có vẻ như cuối cùng cũng ăn no rồi, A sỏa đặt tay gấu đã ăn hơn quá nửa xuống, ợ lên một tiếng hài lòng.
“No rồi?”
Cố Hàn nhẹ nhàng lau vết dầu trên miệng nàng.
‘Vậy chúng ta đi tiếp nhé!”
Hắn đang gấp gáp tìm linh dược để nâng cao tu vi, vậy nên cũng sẽ không ở lại lâu.
Hơn nữa, Xích Diễm Xà đã chết được mấy ngày, khí tức còn sót lại ở nơi này ngày càng mờ nhạt, nơi này đã không còn an toàn nữa, nếu không con gấu lưng sắt viền bạc đó có hung hãn đến đâu cũng tuyệt đối không dám tiến vào nửa bước.”
“Dạ, được ạ!”
A sỏa cũng không hỏi thêm, cố Hàn đỉ đâu nàng đi đó, hơn mười năm qua, hai người gần như đã cực kỳ ăn ý.
“Thiếu gia!
Nằm trên lưng Cố Hàn, A sỏa đột nhiên lên tiếng.
“Ta cũng muốn tu luyện!”
“Tu luyện?”
“Đúng vậy ta muốn giúp thiếu gia!”
“Được!”
Cố Hàn mỉm cười.
“Ta dạy nàng!”
Trước đây hắn không phải chưa từng dạy A sỏa tu luyện, chỉ là lúc đó tâm trí nàng ngáy ngốc, ngay cả linh lực cũng không cảm nhận được, chứ đừng nói đến dẫn dắt lỉnh lực tiến vào cơ thể.
Bây giờ tất nhiên không còn trở ngại gì nữa.
Cố Hàn vừa rời đi không lâu.
Một nhóm người đã lao vào hang động.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!