Bị Cố Hàn nhìn chăm chú như vậy, khuôn
mặt của A sỏa bỗng đỏ bừng.
“Ngài đang nhìn gì vậy?”
“Hử?”
Cố Hàn lập tức phản ứng lại.
“A sỏa, nàng… trở nên thông minh rồi?”
Trước đây A sỏa chỉ có bộ dáng ngây ngây ngốc ngốc, không có nhiều cảm xúc, ngoại trừ Cố Hàn và đùi gà khiến nàng hứng thú ra, những người khác trước mặt nàng chỉ như người vô hình, cử chỉ cũng không giống như người bình thường. Thế mà sau khi uống linh dược đó, cảm xúc của nàng đã phong phú hơn rất nhiều.”
“Phải nha!”
A sỏa đáp: “Ta cũng cảm thấy mình thông minh hơn. Hứ, sau này ngoại trừ thiếu gia ra, không aỉ được phép gọi ta là tiểu ngốc nữa!”
“Được!”
Cố Hàn ôn nhu mỉm cười.
“Sau này aỉ kêu nàng là kẻ ngốc, thiếu gia sẽ đánh hắn!”
“Thiếu gia!”
“Hử?”
“Ta vừa có một giấc mơ.”
“Cái gì?”
“Ta nằm mơ thấy một người mang ta đi, ta không thể gặp lại thiếu gia được nữa”
“Nha đầu ngốc!”
Cố Hàn mỉm cười.
“Nàng yên tâm, có thiếu gia ta ở đây không ai có thể mang nàng đi!”
‘Vâng!”
A sỏa ngoan ngoãn gật đầu.
“Gầm!”
Đột nhiên, một tiếng gầm mơ hồ lọt vào tai hai người!
Là yêu thú!
“Thiếu gia…” A sỏa có chút khan trương.
“Đừng sợ, không sao đâu!”
“Gào!”
Tiếng gầm lạỉ vang lên, ngày càng rõ ràng hơn.
Sắc mặt Cố Hàn hơi tối lại.
Không phải vì con yêu thú đó mà là cảm nhận được có vài người đang tiến lại gần.
“A sỏa!
Hắn vẫn bình tĩnh nói:
“Nàng ở chỗ này đừng đỉ đâu, ta ra ngoài xem.”
“Vâng”
Bên ngoài, một số tu sĩ đang hoảng sợ chạy về phía trước.
Bất tri bất giác, bọn họ đã chạy tới gần sơn động của Cố Hàn.
“Nhị ca, chúng ta không thể tiếp tục chạy được nữa!”
“Đúng vậy nhị ca, quái thú ở đó hình như còn đáng sợ hơn!”
“Không kịp nữa rồi!”
Một nam tử khoảng ba mươi tuổi quay lại nhìn.
“Bị nó đuổi kịp, chúng ta cũng sẽ chết, không bằng liều thử một lần, nói không chừng còn có cơ hội sống sót!”
“Gào!”
Vừa dứt lời, con yêu thú to lớn phía sau đã đuổi kịp họ.
Thân thể dài hơn một trượng, miệng đầy
răng nanh sắc nhọn như lưỡi dao, giữa đám lông đen như kim thép, có một nhúm lông màu bạc, to như một bàn tay, mọc từ giữa trán kéo dài đến hết lưng.
Yêu thú cấp hai!
Gấu lưng sắt viền bạc!
Ngay lập tức, vài người đã phát hiện ra hang động gần đó.
“Nhị ca, nơi này có người!”
“Hình như cũng không còn nhìn thấy yêu thú nào ở nơi này nữa!”
“Ối! Nó đuổi kịp rồi!”
“Gầm!”
Sau lưng, con gấu lưng sắt viền bạc dường như đã mất trí, nó không còn quan tâm đến khí tức còn sót lại của Xích Diễm Xà, trực tiếp đuổi đến, há cái mồm to như chậu máu, chuẩn bị cắn chết mấy người.
Tiêu đời rồi!
Một vài người cực kỳ tuyệt vọng.
Vù!
Đúng lúc này, một đạo ánh sáng đột nhiên lóe lên, lao thẳng vào giữa lông mày của con gấu khổng lồ!
Rầm!
Con gấu khổng lồ không thể kêu lên được một tỉêhg nào, cơ thể ngay lập tức đã ngã xuống trước mặt bọn họ, trong nháy mắt đã bị tách thành hai phần!
Trước ánh mắt đờ đẫn của mấy người, Cố Hàn chậm rãi bước ra từ trong bóng tối, cũng không thèm nhìn bọn họ, ung dung lấy thú hạch ra rồi cho xác gấu vào túi.