CHƯƠNG 1174
“Ông ngoại, cháu đâu dám làm chuyện phạm pháp chứ? Với lại, ông sao biết cháu bắt được Vu Linh rồi?”
Sau khi Thẩm Hạ Lan nói xong thì đột nhiên ý thức được, Lưu Nghệ không phải chính là vệ sĩ mà ông cụ Tiêu tìm cho cô hay sao?
Được rồi, phía ông cụ Tiêu không giấu được rồi, cô lại khó xử rồi.
Nghe ý này của ông cụ, là muốn kêu cô giao Vu Linh cho bên cảnh sát, nhưng giao cho bên cảnh sát cũng chưa chắc có thể cậy được miệng Vu Linh, huống chi còn tồn tại yếu tố không chắc, ngộ nhỡ để bà ta chạy mất, sau này muốn bắt bà ta lại cũng khó rồi.
Nếu như không giao cho bên cảnh sát, phía ông cụ khả năng không vượt qua được.
Cô quá khó có được không hả?
“Ông ngoại, ông đừng nhọc lòng những chuyện này có được không? Đúng rồi, ông còn chưa nói cho cháu biết đôi giày đầu hổ mà bà ngoại để lại là sao? Của mẹ cháu?”
Thẩm Hạ Lan vội chuyển chủ đề.
Vẻ mặt của ông cụ Tiêu bỗng khựng lại.
“Sao lại hỏi chuyện này rồi?”
“Tò mò. Cái hộp nhỏ này là để trong phòng ngủ của cháu, không đúng, nên nói là trong phòng ngủ của mẹ cháu, không phải là của mẹ cháu thì còn có thể là của ai? Nhưng nếu là của mẹ cháu, bà ngoại việc gì phải khóa lại? Còn nữa, bà ngoại rốt cuộc là người như thế nào? Rất ít khi nghe ông ngoại nói tới.”
Thẩm Hạ Lan hỏi liên tiếp mấy câu hỏi.
Ông cụ Tiêu có chút dở khóc dở cười.
“Cháu hỏi nhiều như vậy, kêu ông trả lại câu nào trước?”
“Ông muốn trả lời câu nào thì trả lời câu đó.”
Thẩm Hạ Lan đưa quả táo đã gọt sạch cho ông cụ Tiêu.
Trong lòng ông cụ Tiêu rất vui, ăn táo nhiều năm như vậy, cảm thấy quả táo ngày hôm nay là ngọt nhất.
“Con bé khôn lanh này, Nghê Nghê hoàn toàn giống hệt cháu.”
“Đương nhiên, con gái của cháu mà.”
Thẩm Hạ Lan rất là tự hào.
Ông cụ Tiêu thở dài một tiếng, mắt có hơi mê ly.
Ông ta thấp giọng nói: “Đôi giày đầu hổ đó quả thật không phải là của mẹ cháu.”
“Đó là của ai?”
“Dì lớn của cháu.”
“Hả?”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp ngây ra.
“Ông không phải chỉ có một dì út thôi sao? Là Lưu Mai mẹ của Tống Dật Hiên, sao bây giờ còn xuất hiện một dì lớn rồi?”