Bây giờ phủ Tổng thống đã bị khống chế, cũng không cần bao nhiêu nhân viên, hai đội vũ trang hơn trăm người nhanh chóng xuất phát đi về phía mục tiêu.
Niwan đích thân dẫn đội vội vàng chạy tới đại sứ quán, Viêm Hạ là nước lớn, có thể dùng hòa bình để giải quyết, quả thực Niwan không muốn gây chiến với Viêm Hạ, tạo nên chuyện phiền toái không cần thiết.
Không bao lâu, đại sứ quán Viêm Hạ bị bao vây, Niwan đi lên trước yêu cầu gặp mặt đại sứ trú tại Tunisia.
Bởi vì thế cục Tunisia bất an, chính phủ Viêm Hạ và Tunisia có hiệp nghị phái lực lượng vũ trang của mình đến đây đóng quân, khi thấy có lực lượng vũ trang bao vây đại sứ quán, tùy viên quân sự trong đại sứ quán Nguyên Tân Chinh lập tức ra lệnh cho lực lượng vũ trang trong đồn trú tình trạng báo động cấp một, đồng thời thông báo với Điền Bằng Vũ.
Lúc này, Điền Bằng Vũ đang thương lượng với Congo ở bên trong phòng làm việc nghe được tin tức này, ông ta rất khiếp sợ.
Sức ảnh hưởng của Viêm Hạ ở châu Phi vô cùng to lớn, chi viện cung cấp đã lên đến con số cao ngất ngưởng, hơn nữa có một số lượng lớn bộ đội gìn giữ hòa bình giúp bọn họ duy trì an toàn, ở đây gần như không có quốc gia nào dám làm như vậy với đại sứ quán của Viêm Hạ.
Mà Congo cũng khiếp sợ, mặc dù ông ta biết Niwan rất bất mãn với mình, cũng luôn muốn tiêu diệt mình, nhưng không ngờ Niwan lại đột ngột phát động đảo chính quân sự.
Nhưng ông ta cũng thầm vui mừng, nếu tối nay mình không đến đây, e rằng đã bị bắt rồi. Nếu bị bắt, vậy thì cái gì cũng là do Niwan định đoạt, đến lúc đó, mình ngay cả miệng cũng khó nói.
Vì vậy, vẻ mặt Congo khẩn trương nhìn về phía Điền Bằng Vũ, bây giờ mạng sống của ông ta đều nằm trong tay Điền Bằng Vũ.
Đại sứ quán đóng ở nước ngoài chính là tương đương với lãnh thổ của nước đó, ở đây có thể nói chính là lãnh thổ của Viêm Hạ, dù Niwan phát động đảo chính, ông ta cũng không dám tùy tiện xông vào, nếu không thì tương đương phát động chiến tranh với Viêm Hạ, Viêm Hạ thân là nước lớn, hậu quả này Niwan ông ta không gánh nổi đâu.
Lúc này, Điền Bằng Vũ cau mày trầm tư trong chốc lát rồi nói: “Nói với hắn, tôi đã nghỉ ngơi rồi, không gặp bất kỳ ai nữa, nếu không sẽ luận vào tội uy hiếp lãnh thổ Viêm Hạ, tự gánh lấy hậu quả”.
“Dạ”.
Tùy viên quân sự Nguyên Tân Chinh đáp lại một tiếng, anh ta lập tức xoay người đi đến cửa đại sứ quán, mười mấy cảnh sát vũ trang Viêm Hạ súng đạn sẵn sàng đang đứng giơ súng nhắm ra bên ngoài, Nguyên Tân Chinh nói.
“Đại sứ đã nghỉ ngơi, không tiếp bất kỳ ai, có chuyện gì ngày mai đi làm hẵng nói, còn nữa, lập tức bảo tất cả mọi người rút lui, nếu không sẽ luận tội uy hiếp lãnh thổ Viêm Hạ, tự gánh lấy hậu quả”.