Tuy nhiên Mục Trung Hoa luôn ghi nhớ lời dạy bảo của Lục Hi trong lòng nên kiên quyết không tha thứ, cũng không quan tâm tới bọn họ.
Lại vài ngày trôi qua, trong khoảng thời gian này, Mục Trung Hoa lại nhận được không ít cuộc gọi từ Lỗ Tương Dương, nhưng đều bị anh ta từ chối một cách khéo léo, bởi Lục Hi đã căn dặn anh ta, Trương Bảo Khôn không xuất hiện, anh ta nhất quyết không được xuống nước.
Hôm nay khi Mục Trung Hoa tan ca và vừa bước ra khỏi tòa nhà trụ sở của Giai Mỹ liền nghe được một giọng nói quen thuộc vang lên: “Trung Hoa à, đã lâu không gặp”.
Mục Trung Hoa nhìn qua chỉ thấy Trương Bảo Khôn cách đó không xa đang đi về phía anh ta với một nụ cười thật tươi trên môi.
Mục Trung Hoa thoáng căng thẳng nhưng nhớ tới những lời Lục Hi từng nói, anh ta vẫn cố gắng lấy lại trấn tĩnh.
“Chào chủ tịch Trương”, Mục Trung Hoa không kiêu ngạo cũng chẳng tự ti đáp.
Trương Bảo Khôn vẫn giữ nguyên nét cười: “Sao lại xa cách như vậy, vừa tan làm phải không, chúng ta tìm một chỗ ngồi một lát nhé?”
Mục Trung Hoa do dự một chút sau đó gật đầu.
Thấy Mục Trung Hoa đồng ý, gương mặt Trương Bảo Khôn liền lộ ra nét vui mừng: “Đi, hôm nay hai chúng ta phải trò chuyện thật vui vẻ, trước kia là do chú Trương cư xử không đúng, cháu đừng để trong lòng”.
Nói xong, Trương Bảo Khôn cũng rảo bước đi về phía xe của mình.
Mục Trung Hoa đi theo phía sau cũng không đáp lại
Sau khi lên xe, Trương Bảo Khôn đưa Mục Trung Hoa đến một khách sạn, vào một căn phòng đã đặt trước.
Sau khi Mục Trung Hoa tiến vào, phát hiện chỉ có anh ta và Trương Bảo Khôn hai người liền nói: “Chủ tịch Trương, để tôi gọi một người bạn nữa tới, chúng tôi vốn đã hẹn cùng nhau dùng bữa, hiện tại lại để anh ấy một mình cũng không tốt”.
“Không sao, nếu có bạn cứ gọi tới đây”, Trương Bảo Khôn cười đầy hào sảng.
Vì vậy Mục Trung Hoa vội vàng gọi điện cho Lục Hi, báo cho anh vị trí của khách sạn kêu anh nhanh chóng tới.
Bởi Mục Trung Hoa không biết bản thân phải làm gì tiếp theo.
Lục Hi nhận được điện thoại nói với Mục Trung Hoa anh sẽ lập tức tới mới khiến anh ta bình tĩnh lại một chút.
Lúc này Trương Bảo Khôn bắt đầu để người phục vụ dọn món ăn, xem ra bữa tiệc này đã được sắp xếp chu đáo.
Trong khoảng thời gian này Trương Bảo Khôn nghe ngóng nói bóng nói gió việc Mục Trung Hoa làm thế nào vào làm việc tại Giai Mỹ.
Mà Mục Trung Hoa chỉ nói rằng mình được một người bạn tiến cử, cũng không nói thêm gì khác.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!