Nhiều thần ân như vậy, Lục Hi thế nhưng đau lòng tới ruột gan bỏng xót, lão già khốn kiếp kia cũng quá gian xảo rồi.
“Ông không biết đề giá à, tôi phải tới bộ Công Thương tố cáo ông, thật quá gian manh mà, đó thế nhưng là thần ân mà tôi phải liều mạng mới đổi lại được, lão già chết tiệt nhà ông có biết hay không?"
Lục Hi xém chút bật khóc vì tức giận.
Đúng lúc này một luồng hơi thở cổ xưa to lớn bỗng giáng xuống đàn tế.
Chỉ nghe thấy một giọng nói đong đầy dấu vết thời gian vang vọng trong tâm trí Lục Hi.
"Đại thần quan của tôi à, năng lực của cậu đã vượt qua dự tính của tôi, vậy mà ngay cả năng lượng như thần lực cũng có thể giành được, tôi đúng là phải khen ngợi cậu từ trong thâm tâm, để bày tỏ phần thưởng của tôi dành cho cậu, bây giờ tôi sẽ ban tặng cho cậu khả năng ‘triệu hồi dị giới’, hãy sử dụng nó thật tốt”.
Nói xong những lời này, mọi hơi thở trong chớp mắt đều cuộn sạch rồi tiêu tan, đàn tế cũng khôi phục lại vẻ yên tĩnh như xưa.
“Này này, triệu hồi từ thế giới khác là cái gì, đừng đi mà, khốn kiếp, ông lừa gạt nhiều thần ân của tôi như vậy, chỉ cho một cái năng lực rách nát liền xong rồi sao?”, Lục Hi không dễ dàng gì mới tóm được ý thức quá bộ đến của con rồng già này, anh còn muốn mặc cả một phen, chẳng ngờ lại không nhận được bất kỳ lời hồi âm nào.
“Mẹ nó, chạy còn khá nhanh đó”.
Lục Hi mắng một tiếng rồi bất mãn rút khỏi đàn tế.
Trong gian phòng của mình, anh suy xét về một khả năng mới được thêm vào trong đầu.
“Triệu hồi dị giới!”, bạn có thể triệu hồi ngẫu nhiên một thú cưng từ thế giới khác trở thành trợ thủ chiến đấu của chính mình, mà con thú cưng đó sẽ mãi mãi là đồng đội trung thành của bạn, không thể thay thế.
Nghĩ đến đây Lục Hi không kìm được kích động.
Ngẫu nhiên triệu hồi một con thú cưng! Nếu bản thân triệu hồi tới một con rồng trưởng thành khổng lồ, vậy há không phải là có thể ‘đi ngang’ trên trái đất này sao? Sau này cũng không cần phải cẩn thận từng li như trước kia nữa.
Tưởng tượng đến cảnh đó trong lòng Lục Hi liền dâng lên một trận hưng phấn, không ngừng xoa xoa hai tay.
Một lúc sau anh quyết định thử một lần, nếu may mắn vậy đó chính là cơ hội phát đạt rồi.
Nghĩ là làm, anh chắp hai tay trước ngực, ngón áp út và ngón út đan chặt vào nhau, ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa hướng lên trên, làm ra một ấn quyết rồi quát lớn: “Triệu hồi”.
Ngay lập tức, trên mặt đất trước mặt Lục Hi hiện ra một hoa văn hình ngôi sao năm cánh liên tục chớp tắt tia sáng chói lòa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!