Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

Nhưng đem người sống ra hiến tế thì chắc chắn không phải loại thần linh đứng đắn gì. Lục Hi cũng không định rời đi, tiêu diệt cái tên đại thần Tát Mãn chó tha này đã rồi tính, để những người khác đỡ phải bị hại.  

 

Anh biết những kẻ này đang thờ phụng tà giáo, nhóm người này vẫn luôn duy trì tín ngưỡng cổ xưa nhất, thờ phụng Tát mãn, nơi này chắc chắn có đồ vật gì không ai biết, anh cũng muốn tìm hiểu bí mật này.  

 

Ngay lúc này, Tưởng Lợi Dân kêu lên: “Nhìn đi, nhìn đi, đều là lỗi do anh cả đấy. Anh khinh nhờn thần linh của người ta, tại sao chúng tôi phải chôn cùng anh chứ hả?”  

 

Nghe Tưởng Lợi Dân nói thế, hai nam sinh kia cũng gật đầu liên tục, đồng ý với cách nói của Tưởng Lợi Dân.  

 

Còn hai nữ sinh thì ôm chặt nhau, run như cầy sấy, không nói được lời nào.  

 

Sắc mặt Tề Tuyết Phong lúc này đã rất khó coi, tên râu quai nón kia không chịu thả, để lại mỗi Lục Hi cũng không được, vậy phải làm sao đây, không lẽ họ phải chịu phận bị thiêu sống sao?  

 

Đúng lúc này, Lục Hi nói với râu quai nói: “Lập tức thả họ ra, tôi sẽ tha chết cho các người, nếu không thì tự đi mà gánh lấy hậu quả”.  

 

Râu quai nón sửng sốt, sau đó cười khà khà như nghe được câu chuyện hài lắm. Phải một lúc sau gã mới ngưng lại, vung trường đao và nói: “Bản vương còn lâu mới thả các người đi. Để xem các người cho bản vương gánh hậu quả kiểu gì”.  

 

Lúc này, Tưởng Lợi Dân quát Lục Hi: “Anh điên rồi, sao giờ còn chọc giận người ta, anh muốn chết thì cũng đừng lôi chúng tôi theo chứ?”   

 

Đám người đều nhìn Lục Hi với ánh mắt trách cứ, đến cả Tề Tuyết Phong thành thục lão luyện cũng vậy. Đã lúc nào rồi mà còn mạnh miệng chứ. Chọn giận bọn họ chỉ làm mọi chuyện khó khăn hơn thôi.  

 

Lục Hi không quan tâm ánh mắt của mọi người mà nói với râu quan nói: “Tôi đã cảnh cáo ông rồi đấy, đừng tưởng mình là Thổ Vương thì có thể tác oai tác quái, thế giới này còn nhiều người mà ông không động vào nổi lắm”.  

 

“Thổ Vương?”  

 

Tề Tuyết Phong nghe vậy thì lập tức chấn động.  

 

Là giáo sư đại học, Tề Tuyết Phong có kiến thức rộng rãi. Thổ Vương ngày xưa đúng là kẻ có quyền, nắm giữ quyền sinh sát trong lãnh địa. Mặc dù sau khi Tân Hoa Hạ được thành lập thì đã cải cách ruộng đất, quyền lợi của đám người này đã suy yếu rất nhiều, nhưng bọn họ vẫn có rất nhiều quyền trong lãnh địa của mình.

 

Những người dân của lãnh địa Thổ Vương này cũng nghiêng về Thổ Vương, nếu người này thực sự là một Thổ Vương thì thiêu chết đám người mình, e rằng không chỉ là nói suông, lúc này Tề Tuyết Phong thực sự sợ hãi.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!