Mà lúc này, Liễu Bồi Nhiên lạnh giọng nói: “Làm càn, có thể làm người hầu cho cậu Lục đó là vinh hạnh của cháu, càng là vinh hạnh của nhà họ Liễu, chuyện này, không cho phép bất luận người nào phản đối“.
Liễu Tư Vũ thật ra cũng biết ông nội mình là vì toàn bộ nhà họ Liễu, nhưng cô ta cũng không thể nào chấp nhận việc bản thân trở thành người hầu của một người ép chết ông nội mình.
Nhưng dưới ánh mắt nghiêm khắc của Liễu Bồi Nhiên, Liễu Tư Vũ biết chính mình cũng không có sự lựa chọn. Sau đó, cô ta ngã ngồi ở bên cạnh Liễu Bồi Nhiên, yên lặng rơi lệ.
Vào lúc này, Liễu Bồi Nhiên nhìn một vòng nhà họ Liễu, sau đó nói.
”Bây giờ tôi sẽ truyền vị trí gia chủ cho Liễu Tư Vũ, cũng để Liễu Tư Vũ làm người hầu của cậu Lục, từ nay về sau, lệnh của cậu Lục chính là lệnh của gia chủ, ai dám không tuân theo, nhà họ Liễu sẽ xử lý người đó ngay lập tức, phanh thây, vứt xác hoang dã, không cho nhập vào phần mộ tổ tiên nhà họ Liễu, tất cả nghe rõ chưa?”
Người nhà họ Liễu gục đầu xuống, đồng thời nói: “Cẩn tuân mệnh lệnh của gia chủ“.
Lúc này, chỉ thấy Liễu Bồi Nhiên móc từ trong lòng ngực ra một mảnh ngọc bội, nói với Liễu Tư Vũ.
“Đây là tín vật của gia chủ nhà họ Liễu, từ hôm nay trở đi, cháu chính là gia chủ nhà họ Liễu, nhớ kỹ, cháu chỉ là người hầu của cậu Lục, mọi thứ của nhà họ Liễu vẫn do cậu Lục định đoạt, con chỉ chấp hành, hiểu chưa?”
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ông nội, Liễu Tư Vũ biết đây là đang thông báo di ngôn.
Lúc này, Liễu Tư Vũ được Liễu Bồi Nhiên bồi dưỡng nhiều năm cuối cùng cũng có một tia khí khái.
Chỉ thấy cô ta thận trọng nhận ngọc bội, nói với Liễu Bồi Nhiên: “Ông nội, cháu đã hiểu nỗi khổ tâm của ông, cháu nhất định sẽ làm tốt mọi việc ông giao, ông cứ yên tâm ạ”.
Ngay sau đó, Liễu Tư Vũ đi tới bên cạnh Lục Hi, nhẹ nhàng bái lạy: “Liễu Tư Vũ bái kiến anh Lục“.
Lục Hi khẽ gật đầu.
Mà lúc này, gương mặt Liễu Bồi Nhiên xuất hiện một nụ cười chua xót.
Ông ta hao tổn tâm sức, cuối cùng lại gây ra đại hoạ cho nhà họ Liễu, chuyện tới hiện giờ, để bảo vệ nhà họ Liễu, ông ta buộc phải làm ra quyết định này. Tất cả đều là bởi vì sự cuồng vọng vô tri của ông ta mà khiến cho ông ta mang tội với nhà họ Liễu!
Lúc này, chỉ thấy Liễu Bồi Nhiên ngửa mặt lên trời thở dài nói: “Liễu Bồi Nhiên tôi kiêu ngạo vô tri, dám mưu toan tranh hơn thua với cậu Lục, thật sự là ngu ngốc, thiên cận. Hôm nay tôi sẽ tự tuyệt với thiên địa, tạ tội với cậu Lục“.
Liễu Bồi Nhiên nói xong, hai tay móc vào, chỉ nghe “phập” một tiếng, trái tim ông ta vỡ nát, tự kết liễu đời mình.
Người nhà họ Liễu tức khắc đau đớn khóc thành tiếng, đồng thời quỳ xuống.
“Gia chủ!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!