Một cước của Hoàng Thất đá ra không chút lưu tình, lão đại Vương bị đá ngã quỵ trên mặt đất, đầu đập xuống nền đá cẩm thạch khoét ra một cái hố to.
Đám người Lý Dật Phàm tái mặt, tất cả đã bắt đầu run rẩy.
Bọn chúng chỉ là đám côn đồ sống bằng nghề lừa đảo, chưa từng nhìn thấy cảnh tượng nào tàn ác đến như vậy, chứng kiến cảnh lão đại Vương hùng mạnh bị hành hạ mà không dám chống trả, có tên còn tè ướt cả quần.
Lão đại Vương khó khăn dùng tay chống đỡ thân thể, lắc lắc cái đầu đang đổ máu của mình rồi nói.
"Xin anh Đồ trừng phạt".
Hoàng Thất không nói lời nào, lại đá vào ngực lão đại Vương, nếu cú đá trúng đích thì chắc chắn lão đại Vương sẽ chết.
"Được rồi".
Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, giọng nói lười biếng của Lục Hi bỗng vang lên.
Một cước của Hoàng Thất đã không thể dừng lại được nữa, hắn ta đành phải đá chân xuống mặt đất, khoét ra trên mặt đất thêm một cái hố lớn, đá vụn văng khắp nơi.
"Làm chuyện đàng hoàng chút đi".
Hoàng Thất trở lại phía sau Phù Đồ đứng im lặng.
Lúc này, Lục Hi mới nhàn nhạt nói với Lý Dật Phàm: "Cậu Lý, bây giờ anh có thể nói rồi, anh có quen biết cô gái này không?"
"Ực!"
Lý Dật Phàm nuốt nước miếng, quỳ rạp xuống đất nói.
"Anh Lục, tôi biết, tôi biết cô ta".
“Tốt lắm, bây giờ nói tiếp đi, khoản vay kia thế nào rồi?”, Lục Hi chậm rãi châm một điếu thuốc rồi nói.
Lý Dật Phàm biết rằng nếu gã dám nói dối thì gã rất có thể sẽ bị chặt thành nhiều mảnh bất cứ lúc nào.
Ngay lập tức gã liền thành thật kể lại hết những chuyện mình đã lừa gạt Lý Vi như thế nào, cố ý khiến cho cô ta tiếp xúc với công ty vay tín dụng đen đó để gã ôm tiền cao chạy xa bay ra sao.
Lý Vi nghe xong thì nhìn Lý Dật Phàm với ánh mắt không thể tin được, hai mắt đẫm lệ, run rẩy nói.
"Lý Dật Phàm, sao anh có thể đáng khinh như vậy, chuyện gì tôi cũng làm vì anh mà anh lại đối xử với tôi như thế này sao?"
Cuối cùng, Lý Vi đã nói khàn cả giọng, giống như phát điên.
Lý Dật Phàm quỳ trên mặt đất, liên tục tát mạnh vào miệng mình, vừa khóc vừa nói.
"Anh không phải là người, anh đã lừa dối em, Vi Vi, em hãy đánh anh đi".
"Đủ rồi".