Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com


 

Dọc theo đường đi, Hạ Nguyên Phi không ngừng kể tất cả di tích liên quan của cuộc thăm dò lần này cho Thạch Kế Đông, hai người cũng tỏ ra có chút kích động.  

 

Hai người bọn họ đều nhất trí cho rằng di tích này rất có thể là một động phủ của nhân vật đặc biệt nào đó mấy ngàn năm trước, bên trong có giá trị lịch sử cực lớn, hơn nữa rất có khả năng có nhiều văn vật.  

 

Nếu thật sự có phát hiện thì đây tuyệt đối là chuyện náo động thế giới.  

 

Xe đi không nhanh không chậm, hai người tài xế đổi ca cho nhau, ngoại trừ ăn cơm ra thì gần như không hề dừng lại.  

 

Cứ như vậy sau hai ngày một đêm, xe khách dừng chân ở một nơi vắng vẻ dưới chân núi.  

 

Lúc này đường lên núi là một con đường nhỏ quanh co, xe khách đã không thể tiến về trước được.  

 

Hạ Nguyên Phi đứng lên nói: “Xe khách đã không thể đi về phía trước, đoạn đường còn lại đều phải dựa vào chúng ta thôi. Mọi người thu dọn hành lý trang bị rồi chúng ta xuống xe đi”.  

 

Lúc này, mọi người lần lượt đứng dậy, một đôi lính đặc chủng vác các loại thiết bị nghiên cứu trên lưng, còn mang theo vũ khí đứng thành một hàng xuống xe.  

 

Còn đám người Hạ Nguyên Phi đều đi tay không và đổi thành áo chống gió.  

 

Sau khi xuống xe, Hạ Nguyên Phi nhìn Lục Hi, ông ta không vui nói: “Lên đường đi, hy vọng không có ai liên lụy đến chúng ta”.  

 

Mặc dù tuổi tác ông ta đã lớn, nhưng thường xuyên rèn luyện nên cơ thể vẫn rất khỏe, cũng không kém chút nào so với người trẻ.  

 

Ông ta thấy Lục Hi có hơi gầy yếu, chắc chắn không chịu nổi dày vò như vậy.  

 

Đúng lúc này, Hạ Huyên Huyên cũng mặt đầy kiêu ngạo nói: “Đến lúc ấy người nào đó đừng gào khóc gọi cha gọi mẹ đòi về. Khi đó không có ai chiều nổi anh đâu”.  

 

Cô ta thân là nghiên cứu sinh khoa khảo cổ, hơn nữa thường xuyên rèn luyện, khảo cổ luôn phải đi đến một vài nơi có môi trường khắc nghiệt, cô ta cũng đã luyện tập mang tính mục tiêu. Cho nên Hạ Huyên Huyên cực kỳ tự tin về tố chất cơ thể mình.  

 

Đương nhiên Lục Hi biết người nào đó trong miệng bọn họ chính là anh.  

 

Anh cũng chỉ khẽ mỉm cười không nói gì, nói nhiều làm gì, lãng phí thời gian.  

 

Lúc này, đội ngũ bắt đầu lên đường, đoàn người theo đường mòn đi về phía trong núi.  

 

Chặng đường một buổi sáng vẫn còn tương đối ung dung.  

 

Sáu lính đặc chủng tỏ ra khá thành thạo, đi bộ mang nặng như vậy là một trong những chương trình huấn luyện thông thường của bọn họ, đương nhiên không thành vấn đề.  

 

Đám người của Hạ Nguyên Phi mặc dù có hơi mệt mỏi nhưng vẫn theo kịp. Cao thủ tiên thiên kia càng không cần phải nói, đương nhiên không có vấn đề gì.  

 

Chỉ có Thạch Kế Đông có chút khó khăn, cần trợ thủ nâng đỡ mới có thể theo kịp bước chân của đội ngũ.  

 

Đương nhiên Lục Hi lại càng không có vấn đề gì, anh không nhanh không chậm đi về phía trước.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!