Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi


 

Vân Thắng Quốc thì mong chờ nhìn đồ vật này, hơi xoa tay.  

 

Lúc này, Thạch Kế Đông tiến lên, run rẩy cởi bỏ từng lớp nilon quấn quanh đồ vật.  

 

Ngoài Lục Hi ra thì mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm tay của Thạch Kế Đông. Nữ cảnh sát kia còn tò mò nhìn Lục Hi.  

 

Không bao lâu sau, nilon bị cởi hết ra, một cái đầu rồng màu đồng đậm xuất hiện. Thạch Kế Đông cẩn thận quan sát một chút, kích động nói: "Là thật, không sai".  

 

Thạch Kế Đông nói vậy khiến cho Vân Thắng Quốc lập tức yên lòng, gương mặt đã nở nụ cười. Ông ta vô cùng tin tưởng ánh mắt của vị học giả già này.  

 

Lúc này, Trương Thiệu Phong kinh ngạc nhìn đầu rồng trong tay Thạch Kế Đông, miệng há hốc đến mức nhét vừa một quả trứng.  

 

Nhưng nửa khắc sau, ông ta lập tức sầm mặt xuống, nói: "Bí thư Vân, tôi nghi ngờ cậu Lục này có liên quan mật thiết đến vụ án trộm đầu rồng này".  

 

"Haha, làm sao, sợ tôi đoạt mất vị trí trưởng phòng điều tra hình sự của ông à?", Lục Hi cười đáp.  

 

"Hừ, đừng có tránh nặng tìm nhẹ, nếu cậu không liên quan đến chuyện này thì sao lại biết đầu rồng ở đây chứ?", Trương Thiệu Phong lạnh lùng nói.  

 

Thật ra lúc này ông ta đã hoảng loạn lắm rồi.  

 

Vừa rồi ông ta nói khoác, nhưng trong nháy mắt Lục Hi đã tìm được đầu rồng, làm ông ta vô cùng xấu hổ.  

 

Hơn nữa, ông ta phân tích cũng hợp lý, nếu Lục Hi không có can hệ gì thì tại sao lại biết đầu rồng ở đây được.  

 

Nhưng có một điều ông ta không hề biết chính là năng lực của Lục Hi là thứ ông ta không thể tưởng tượng nổi.  

 

Đúng lúc này, Vân Thắng Quốc nói.  

 

"Thôi được rồi, anh không biết được năng lực của cậu Lục đâu. Cậu ta sẽ không có liên quan gì đến chuyện này hết. Tìm được đầu rồng rồi thì anh mau đi phá án đi, đừng tốn thời gian ở đây nữa".  

 

Vân Thắng Quốc biết rõ ràng, đầu rồng là do Lục Hi đưa tới thì sao anh có thể trộm lại được chứ. Trương Thiệu Phong nói sao mà nực cười. Hơn nữa, ông ta cũng đã âm thầm đánh giá kém Trương Thiệu Phong rồi.  

 

Trương Thiệu phong nghe vậy, xanh mặt nói: “Tôi biết rồi bí thư Vân, tôi đi đây".  

 

Nói xong, ông ta quay người rời đi. Tối nay ông ta đã đủ mất mặt rồi, cũng không còn thể diện ở lại nữa.  

 

Nữ cảnh sát kia cũng đi theo, trước khi đi vẫn không ngừng nhìn Lục Hi với ánh mắt tò mò, lén đánh giá anh.  

 

Sau khi Trương Thiệu Phong đi, Vân thắng Quốc nói: "Cảm ơn cậu Lục, cũng nhờ có cậu, nếu không tôi cũng không biết phải làm sao rồi".  

 

"Không cần cảm ơn, chuyện nhỏ thôi mà", Lục Hi bình thản nói.  

 

 

 

Vân Thắng Quốc lại nhíu mày nói: "Cậu Lục, tôi còn muốn làm phiền cậu thêm chút nữa, hôm nay cậu có thể ở lại đây bảo vệ đầu rồng không?"  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!