Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

Mười triệu cũng không phải số tiền nhỏ, đừng thấy bây giờ trong thẻ anh có hơn hai chục triệu, nhưng đồ anh cần giá cả cũng phải lên đến mấy trăm triệu, chút tiền đó thật lòng không đủ.  

 

Thấy Lục Hi đồng ý, Triệu Hoàng mặt đầy vui mừng nói: “Cảm ơn anh Lục, thời gian hẹn chiến là vào tối mai, đến lúc đó tôi tới đón anh được chứ?”  

 

Lục Hi gật đầu, Triệu Hoàng lúc này mới rời đi.  

 

Sau khi Triệu Hoàng rời đi, đám người Tần Nguyên Cửu sững sờ nhìn Lục Hi bằng vẻ mặt kinh hãi.  

 

Triệu Hoàng tiếng ác hiển hách ở Đô Thành cứ như vậy bị Lục Hi thuyết phục, còn phải tốn mười triệu mời anh hỗ trợ, rốt cuộc cậu Lục này là người như thế nào?  

 

Thấy biểu cảm kinh hãi của mọi người, Lục Hi cười nói: “Mọi người không cần kinh hãi, tôi nói rồi, sau này Giai Mĩ dù ở đâu cũng sẽ không cúi đầu trước bất kỳ thế lực nào”.  

 

Mọi người lại nghe thấy câu này, lập tức cảm thấy tin tưởng gấp trăm lần, họ cũng nảy sinh một cảm giác tin cậy chưa từng có với Giai Mĩ.   

 

Tần Nguyên Cửu lẩm bẩm nói: “Cậu Lục, không ngờ cậu lại là một cao nhân, chúng tôi coi như được mở mang kiến thức rồi".  

 

“Trời đất lớn, người hiếm thấy và chuyện kỳ lạ rất nhiều, tôi cũng không tính là gì đâu”, Lục Hi thản nhiên nói.  

 

Mọi người trố mắt nhìn nhau, lời này bọn họ thấy thật sự là khách sáo quá rồi, người có bản lĩnh lớn như vậy còn bảo mình không tính là gì.  

 

Nhưng Lục Hi cảm thấy đúng là như vậy, trời đất rộng lớn có rất nhiều chuyện khiến người ta không ngờ tới. Trước giờ anh không hề cảm thấy mình vô địch thiên hạ.  

 

Lục Hi thấy những cao nhân chân chính kia không hề xuất thế mà thôi, hoặc bọn họ đang ở ẩn, hoặc đã coi thường những thứ phàm tục trên đời, trở thành sự tồn tại nhàn hạ như mây trôi, phóng khoáng giữa trời đất. Bản thân anh thật sự không dám nói mình là đệ nhất.  

 

Nhưng trong giới tông sư, anh chính là vô địch, chút tự tin này anh vẫn có.  

 

Nói chuyện với đám người Tần Nguyên Cửu một hồi, Lục Hi bảo bọn họ ai về nhà nấy. Bọn họ đều là các quản lý, mỗi người đều bận bịu có chuyện phải làm, chỉ có phục vụ mình cũng không được.  

 

Sau khi đám người Tần Nguyên Cửu rời đi, A Đóa  nhảy đến bên cạnh Lục Hi, cô ấy vỗ tay cười nói: “Anh Lục thật là lợi hại, người hung ác như vậy anh cũng có thể đánh bại”.  

 

Lục Hi cười nói: “Tôi đã nói rồi, tôi rất lợi hại”.  

 

“Ừ”, lần này A Đóa dùng sức gật đầu, thừa nhận lời giải thích của Lục Hi.  

 

Hai người lại ngồi xem tivi, Lúc Hi xem một lúc rồi ngủ quên trên sofa.  

 

A Đóa thấy vậy liền tìm chăn đắp cho Lục Hi, còn mình cuộn tròn chân ngồi bên cạnh Lục Hi, tiếp tục xem ti vi.  

 

Không bao lâu, A Đóa cũng buồn ngủ, cứ như vậy cô ấy ngã xuống ngủ mất.  

 

Ngày hôm sau.  

 

Lục Hi tỉnh lại, buồn ngủ mở mắt ra, anh phát hiện thấy một chuyện hết sức ngượng ngùng.  

 

A Đóa không biết sao lại tựa vào bắp đùi của mình ngủ thiếp đi, mà người anh em của mình lại đang giương cao kề sát vào mặt A Đóa.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!