Lục Hi nghe Cảnh Lăng Tuyên nói vậy thì hơi cau mày.
Cô gái này hơi quá nhỉ, trước mặt người ta mà lại nói ra được những câu như thế.
Kể cả người ta có nói dóc thì cô cũng đừng có không nể mặt như vậy!
Mà Ngư Bạch thì cũng tỏ vẻ lúng túng
Lục Hi dầu gì cũng đã từng cứu cô ta, vậy mà bạn thân cô ta lại không nể mặt như thế, làm cô ta rất khó xử.
Vào lúc này, đài luyện võ lại phát ra từng tiếng cổ vũ và vỗ tay nhiệt liệt.
Hóa ra có một võ giả trẻ tuổi mặt vuông, da ngăm đen đã thắng liền bốn trận, cho nên nhận được tràng cổ vũ nhiệt liệt của mọi người.
Ngư Bạch nhân cơ hội này lên tiếng: “Người này giỏi thật đấy, đã thắng liền bốn trận rồi”.
“Nghe nói vị khách mời kia hôm nay ra thưởng lớn lắm, ai thắng được nhiều trận nhất thì sẽ được một trăm ngàn đấy”.
Thịnh Tư Vũ ở bên cạnh cũng nói.
Lúc này, lại có một người khác lên đài khiêu chiến võ giả kia.
Sau khi chấp nhận khiêu chiến, hai bên lập tức lâm vào chiến đấu kịch liệt.
Lục Hi nhìn một lúc, thấy hai người đều là võ giả cảnh giới ngoại gia, có thể nói là nhập môn võ đạo, mới luyện được chút gân cốt, đang là lúc dựa vào nắm đấm để phân cao thấp.
Trên đài, hai người đấu đá mạnh mẽ, đánh vô cùng quyết liệt.
Không lâu sau, người đã thắng liền bốn trận kia có vẻ không còn đủ sức nữa.
Đối thủ thấy vậy liền nhân cơ hội tấn công mãnh liệt.
Người thanh niên da ngăm luống cuống tay chân, mắt thấy sắp thua, mọi người liền hô lên lo sợ.
Vào lúc này, thanh niên da ngăm bỗng nhiên chấn động, tựa như mới nhận thêm sức mạnh.
Chỉ thấy người này hét lớn, quyền cước cùng được phát huy, vừa hóa giải vừa công kích, chỉ sau mấy chiêu, đối thủ đã hoàn toàn bị áp đảo, sau đó anh ta lại đấm thêm mấy cú thật đau nữa.
Mấy chiêu thức có lực lớn thế này, đối thủ đã không chịu nổi, bị đánh cho nằm hẳn xuống đài.
Võ giả da ngăm cười khà khà, chắp tay với khán giả. Khán giả lập tức vỗ tay nhiệt liệt, đây đã là trận thắng thứ năm của anh ta.