Nhưng không cần gấp gáp, chơi đùa như vậy mới thú vị.
Tại Cambrigde, dựa vào thân hình và vẻ ngoài điển trai của mình hắn đã mê hoặc không ít các cô gái ngoại quốc, hai cô nhóc này căn bản không mang lại cho hắn cảm giác có bất kỳ độ khó nào.
Dương Di Văn lúc này đang ngưỡng mộ nhìn ngắm đại sảnh rộng lớn được trang hoàng lộng lẫy, nói với Phương Nhã Đình đứng cạnh: “Thật là quá xa xỉ, lúc nào mình mới có thể ở trong một ngôi nhà như vậy đây!"
Phương Nhã Đình lắc đầu: “Cậu ấy à, làm việc chăm chỉ thì cái gì cũng có”.
Dương Di Văn xem thường đáp.
“Chỉ dựa vào công việc của chúng ta, sợ rằng cả đời này cũng không có hy vọng, nhưng cậu thấy Hoắc Tu Chi kia thế nào? Sinh viên ưu tú của Cambridge, còn là anh họ của chủ tịch Hoắc, nếu anh ta cưới mình thì phần đời còn lại của mình cũng không phải âu sầu nữa”.
Dương Di Văn vụng trộm nhìn sang Hoắc Tu Chi, người đang ba hoa khoác lác cùng các khách mời, trưng cầu ý kiến của Phương Nhã Đình.
Phương Nhã Đình liền lắc đầu, chỉ đáp:
“Người ta là sinh viên xuất sắc của đại học nổi danh làm sao có thể nhìn trúng những người tốt nghiệp từ đại học bình thường như chúng ta, cậu đừng mơ mộng nữa, còn có, mình cảm thấy anh ta có chút không đáng tin đâu”.
“Không đáng tin cậy?”, Dương Di Văn kinh ngạc hỏi: “Mình cảm thấy anh ta rất tốt mà, có thể nói là bạch mã hoàng tử đó”.
Phương Nhã Đình lại lắc đầu, cũng không nói thêm gì nữa.
Cô ta cũng không biết Hoắc Tu Chi có chỗ nào không tốt, đây chỉ là một loại cảm giác, rất kỳ diệu.
Nhưng Dương Di Văn căn bản không để những lời của cô ta vào lòng, đôi khi lại lén nhìn Hoắc Tu Chi với gương mặt si mê.
Theo góc nhìn của cô ta, bất luận là học lực, ngoại hình hay công việc của Hoắc Tu Chi đều không thể bới móc, là ứng cử viên sáng giá nhất để lấy làm chồng.
Lúc này đã gần mười hai giờ trưa, các khách mời lần lượt xuất hiện, Hoắc Tư Duệ cũng bước xuống từ lầu hai, bắt đầu chào hỏi mọi người.
Hoắc Tư Duệ hôm nay mặc một chiếc váy dài cổ chữ V khoét sâu màu trắng, trên chiếc cổ trắng như tuyết đeo một chiếc vòng ngọc bích, gương mặt trang điểm tinh xảo, cả người vừa lộ ra nét xinh đẹp lại vừa phóng khoáng.
Sau khi cùng khách mời hàn huyên một hồi, Hoắc Tư Duệ thấy Hoắc Tu Chi đang tán gẫu với hai cô gái liền đi tới.
“Sinh viên xuất sắc của chúng ta cũng tới rồi”, Hoắc Tư Duệ tươi cười chào hỏi Hoắc Tu Chi.
Hoắc Tư Duệ cũng khá hài lòng với người anh họ tốt nghiệp từ một trường đại học nổi tiếng, lại là chuyên ngành khoa quản lý này của mình.
Chỉ một khoảng thời gian trước khi Giai Mĩ chuẩn bị cho hoạt động thử nghiệm, Hoắc Tư Duệ lập tức ủy nhiệm trọng trách cho người anh họ mới tốt nghiệp từ nước ngoài trở về này, trấn thủ bộ phận chủ chốt tại Thượng Kinh.
Thực tế chứng minh năng lực của Hoắc Tu Chi đúng là không tồi, mọi thứ ở Thượng Kinh trong ba ngày vận hành thử nghiệm đều bố trí gọn gàng ngăn nắp, doanh thu cũng đứng đầu trong các bộ phận lớn.
Mà Hoắc Tu Chi khi thấy em họ chào hỏi cùng mình lập tức cười đáp: “Lễ mừng công của em họ, anh nhất định phải tới tham dự rồi”.
Hoắc Tư Duệ mỉm cười gật đầu, nhìn hai cô gái bên cạnh Hoắc Tu Chi gặng hỏi: “Hai người đẹp này là?”
“Họ là thư ký của công ty chúng ta, bọn anh gặp nhau trên máy bay, hôm nay vừa tới công ty báo cáo, em có thể không nhận ra, bọn họ thế nhưng là người hâm mộ của em đó”, Hoắc Tu Chi giới thiệu.
“Thì ra là người mình, hoan nghênh đến với Giai Mĩ”.
Hoắc Tư Duệ nở nụ cười thân thiện bắt tay hai cô gái.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!