Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 

Đến trưa ngày hôm sau, khi đã xác định bản thân cắt đuôi được kẻ kia thì Tần Lam mới liên lạc với Vân Khả Thiên.  

 

Vân Khả Thiên kinh hãi, lập tức mượn một tiểu đội lính đặc biệt của bố mình và lái xe thiết giáp đến chỗ Tần Lam ẩn nấp, đưa cô ta đến bệnh viện và canh gác đảm bảo an toàn.  

 

Phần ngực của Tần Lam bị đá trúng, nội tạng bị chấn thương, đứt mất năm xương sườn.  

 

Nhưng Vân Khả Thiên đã đưa cô ta vào bệnh viện tốt nhất Tây Kinh và mời chuyên gia giỏi nhất địa phương lập thành nhóm trị liệu chuyên chữa trị cho Tần Lam. Nhờ thế mà bệnh tình của cô ta cũng đã được ổn định.  

 

Nghe đến tin này thì Lục Hi mới thoáng yên tâm, nhưng gương mặt anh vẫn có một sự lạnh lùng bao trùm.  

 

Chuyện này vô cùng kỳ lạ, Lục Hi quyết định lập tức quay về. Bất kể là kẻ nào đả thương Tần Lam thì sẽ đều phải trả một cái giá đắt gấp triệu lần.   

 

Lục Hi đi về phía Tôn Chính Đức, muốn anh ta sắp xếp phi cơ đưa mình về ngay.  

 

Lúc này, trên trời vang lên tiếng ầm ầm của trực thăng, đồng thời cũng vang lên tiếng kèn tập hợp.  

 

Bất kể là lính đặc chủng Viêm Long hay là nhân viên hậu cần đều chạy tới xếp hàng ở thao trường.  

 

Một lát sau, phi cơ hạ cánh, một ông già gầy gò nhưng rắn chắc đi xuống, phía sau là hai người mặc quân trang rất trẻ tuổi.  

 

Hai người này cầm theo hai vali da màu đen, tuổi tác mỗi người đều chưa tới ba mươi nhưng lại mang quân hàm thiếu tá, thật đáng kinh ngạc.  

 

Mà ông già này thì khoảng bảy mươi, tinh thần phần chấn.  

 

Chỉ thấy ông ta xuống phi cơ liền đi thẳng đến chỗ thao trường nơi mọi người xếp hàng.  

 

Lục Hi cũng kinh ngạc không thôi. Đây đúng là ông lớn trong quân đội – ông Vương. Đây là người bận trăm công nghìn việc, sao hôm nay lại tới đây thế này.  

 

Lúc này, ông lớn Vương Vạn Bồ đi đến trước mặt Lục Hi, chau mày nói: “Đi vào hàng”.  

 

Lục Hi đen mặt, quay lại thì chỉ thấy mọi người đều đã xếp hàng chỉnh tề, mỗi anh là đang đứng trơ trọi một chỗ.  

 

Ông lớn đã lên tiếng thì anh nào dám trái lời, vội vàng đứng nghiêm bên cạnh Dương Quân.  

 

Mọi người cuối cùng cũng thấy có người mà Lục Hi sợ, trong lòng cũng thấy thoải mái.  

 

Vương Vạn Bồ đi tới trước mặt mọi người, Tôn Chính Đức lớn tiếng hô lên: “Cúi chào”.  

 

Tất cả cùng cúi chào một lúc.  

 

Vương Vạn Bồ chào lại theo quân lễ, nhìn xung quanh rồi nói.  

 

“Lần tập huấn này mọi người được lợi rất nhiều, đám không biết trời cao đất dày các cậu cũng hiểu được cái gì là núi cao còn có núi cao hơn. Có lẽ sau lần này các cậu cũng đã có nhận thức đúng đắn hơn về mình”.  

 

Vương Vạn Bồ nói đến đây, đám người Viêm Long đều đỏ mặt vì xấu hổ.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!