“Ồ, cô ta à”, Lương Thông nói: “Cô ta vẫn đang ở trong phòng tiếp khách, còn về phần giải quyết chuyện của cô ta như thế nào thì tùy cậu Lục quyết định”.
Lục Hi gật đầu nói: “Để anh ta liên hệ với phía cảnh sát địa phương, cho cô ta quyền chấp pháp, vì vụ án của Lưu Diệu, hình như cô ta đã nằm vùng rất lâu, cũng không dễ dàng gì, phần công lao nên cho cô ta”.
“Không thành vấn đề, sẽ xử lý ngay, Bách Hiếu, đi xử lý đi, tiếp đãi cảnh sát Diêu khách khí một chút”, Lương Thông nói.
Lương Bách Hiếu vội vàng đáp lại một tiếng, xoay người rời đi.
Lục Hi khẽ cười, anh biết với thế lực của nhà họ Lương ở Tây Sơn, đừng nói Diêu Na, ngay cả giám đốc sở công an Tây Bắc cũng không thể làm gì được.
Nếu nhà họ Lương không lên tiếng, đoán chừng sở cảnh sát Tây Sơn cả đời này cũng sẽ không lên tiếng, giao quyền chấp pháp cho họ, mà người nơi khác muốn chấp pháp cần phải có sự phê chuẩn của địa phương, không có thủ tục, họ cũng chỉ là một người bình thường, căn bản không thể thực hiện được bất kỳ nhiệm vụ gì.
Sau đó, Lục Hi và Lương Thông tán gẫu với nhau, không lâu sau, Lương Bách Hiếu, Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên đi vào.
Chỉ thấy Diêu Na vẻ mặt ủ rũ nói: “Lục Hi, giao Lưu Diệu cho tôi”.
Lục Hi nhíu mày nói: “Hắn không phải ở Golden Sandy Beach sao, hiện tại cô có quyền chấp pháp rồi, xin hỗ trợ là có thể bắt giữ”.
“Lưu Diệu chạy rồi”, Diêu Na ủ rũ nói.
“Không thể nào”.
Nghe thấy vậy, Lương Bách Hiếu lên tiếng trước nói.
Đây là địa bàn của bọn họ, Lưu Diệu là đối tượng mà nhà họ Lương để ý đến, sao có thể chạy trốn được.
Ngay lập tức, Lương Bách Hiếu bảo người trích xuất camera, phát hiện Lưu Diệu lái xe quay trở lại trung tâm Carnival, sau đó trộm một chiếc xe, chuồn khỏi công viên Golden Sandy Beach.
Lúc này sắc mặt Lương Bách Hiếu vô cùng khó coi, vậy mà lại để Lưu Diệu chuồn mất, đây là vả mặt nhà họ Lương, đặc biệt trước mặt đại tông sư Lục Hi, làm việc như này quả thực đáng xấu hổ.
Đúng vào lúc này, Lương Thông trầm giọng nói: “Thông báo cho sở cảnh sát, lục soát toàn bộ thành phố, hắn có chạy bằng trời”.
“Vâng”.
Lương Bách Hiếu xấu hổ đáp lại một tiếng, vội vàng đi ra ngoài để thu xếp.
Thấy vẫn chưa đủ, Lương Thông xin lỗi nói: “Thực xin lỗi, chúng tôi nhất thời sơ suất để hắn chuồn mất, hổ thẹn hổ thẹn, nhưng hai người cứ yên tâm, tôi đảm bảo trước mười hai giờ đêm nay, sẽ bắt tên khốn kiếp Lưu Diệu này xuất hiện trước mặt hai người”.
Lục Hi cười nói: “Không sao, hôm nay nhà họ Lương của các ông bận như vậy, nhất thời sơ suất cũng rất bình thường, tôi cũng tin vào thực lực của nhà họ Lương, Lưu Diệu trốn không thoát được”.
Diêu Na nghe thấy vậy, sắc mặt mới dịu lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!