“Anh Lục, anh tới đây sao không thông báo cho tôi, tôi sẽ hết lòng bày biện thiết đãi anh thật tốt”, Vương Bá Hổ ân cần nói.
Lục Hi chậm rãi đáp: “Nói thẳng với anh, tôi tới chỗ này là có chuyện, vừa hay cũng muốn tìm anh, e răng là chuyện hai nhà các anh phải hợp lực làm giải đua xe này, anh biết làm sao mới có thể khiến một người dốc hết toàn bộ tài sản để đặt tiền cược vào một người không?”
Nghe thấy lời này, Vương Bá Hổ lập tức tỉnh táo, gã nói.
“Anh Lục, cái này không đơn giản, đang trong sáu ngày đua tự do, chỉ cần luôn có biểu hiện nổi trội hơn, đương nhiên sẽ có lượng lớn người chú ý đến và đặt cược vào người đó, mục đích của đua tự do chính là như vậy, để mọi người có đánh giá bước đầu về thực lực của tay đua, thông thường biểu hiện tốt trong cuộc đua tự do, vậy thì cũng sẽ có biểu hiện không tầm thường trong cuộc đua Rally”.
Lục Hi gật đầu, anh cười một tiếng: “Là đạo lý này hả, tôi còn nghe nói các anh cho mấy người đặt cược vay lấy lãi?”
“Ừ, ở chỗ chúng tôi mỗi đoàn xe đều có hồ sơ, những người kia đều muốn một đêm phất lên nhanh chóng, sợ vốn đặt cọc không đủ đều sẽ vay chút tiền ở chỗ chúng tôi, chúng tôi cũng dựa theo tư chất của bọn họ để cho vay tiền, là chuyện rất bình thường”, Vương Bá Hổ nói.
Lục Hi gật đầu đáp: “Nhớ kỹ, có một người tên Lưu Diệu, nếu hắn tìm các anh vay tiền, hắn muốn bao nhiêu thì các anh cứ cho vay bấy nhiêu, biết chưa”.
Vương Bá Hổ nghe xong liền vén tay áo nói: “Anh Lục, anh muốn đối phó với Lưu Diệu này sao? Tuyệt đối không thành vấn đề, anh nói sao thì làm như vậy”.
Vừa nghe chuyện Lục Hi muốn làm, Vương Bá Hổ nhất thời tỉnh táo tinh thần.
Lục Hi khẽ gật đầu: “Tôi chuẩn bị để tên Lưu Diệu này đặt cược vào mình, cho hắn thua hết sạch, thiếu các anh một khoản nợ thì hay rồi, nếu hắn thua, tiền không phải vào tay các anh sao, nợ của hắn thì cũng vẫn là nợ, vẫn phải trả đúng không?”
Nhà họ Lương thân là nhà cái, người cược thua thì tiền đương nhiên sẽ vào túi nhà họ Lương, nhưng nếu thiếu nợ thì vẫn phải trả, không có mấy người dám nợ tiền nhà họ Lương và nhà họ Vương mà không trả.
Vương Bá Hổ nghe xong, gã gật đầu như gà mổ thóc rồi cười nói: “Chuyện này anh Lục muốn xử hắn, không thành vấn đề, chỉ cần hắn dám há miệng nói, tôi cho hắn vay liền, để xem hắn có lá gan lớn bao nhiêu”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!