Chu Chấn này, tuy không được người ta yêu quý, nhưng quyền thế nhà hắn ngút trời, trong số những người muốn nịnh bợ hắn cũng không thiếu một số quan chức ở Thượng Kinh, nếu nói hắn thực sự muốn gây chuyện với tập đoàn Giai Mĩ, khiến tập đoàn Giai Mĩ đóng cửa cũng không phải chém gió tùy tiện, hắn thực sự có năng lực này.
Mọi người cũng biết, uống hai ly mà Chu Chấn nói không chỉ đơn giản như ý nghĩa bề ngoài, hàm ý trong đó, mọi người đều biết rõ trong bụng, xem ra cô gái A Đóa này gặp xui xẻo rồi.
Đúng lúc Hoắc Tư Duệ khó xử, chỉ thấy Miwa Nozaki đi đến, cau mày hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Hoắc Tư Duệ nói đại khái vào câu, thực ra Miwa Nozaki đã nhìn thấy từ lâu, thấy Hoắc Tư Duệ không thể xử lý, cô ta mới đi đến, cô ta biết rất rõ chuyện này.
Đợi Hoắc Tư Duệ nói xong, Miwa Nozaki liền nói: “Anh Chu, đây không phải là nơi anh ngang ngược được, lập tức rời khỏi đây, nếu không đừng trách tôi không khách sáo”.
Chu Chấn vừa nhìn, lại là một mỹ nhân tuyệt đẹp, còn là một mỹ nữ núi băng, lập tức cười lớn ha ha nói: “Được được được, tôi thích mỹ nữ không khách sáo với tôi, đến đi, dẫm đạp tôi đi, làm hại tôi đi, đừng vì tôi là một bông hoa mà thương xót tôi”.
Mọi người vừa nghe đều lắc đầu, Chu Chấn này thật không nghiêm túc, hắn lại có thân thế phi phàm, không ai dám làm gì hắn, thực sự khiến người ta đau đầu.
Lúc này, Miwa Nozaki không hề khách sáo nói: “Anh còn lắm lời, có tin tôi ném anh từ đây xuống không”.
Chu Chấn vừa nghe, lập tức trừng mắt, cười nói: “Tôi không tin”.
Sắc mặt Miwa Nozaki sầm xuống, tóm về phía Chu Chấn.
Những người xung quanh thấy cô ta ra tay, đều rất kinh hãi, vội vàng lùi lại tránh đi.
Lúc này, người đàn ông trung niên bên cạnh Chu Chấn lại tiến lên một bước, tung một quyền tấn công về phía cánh tay ngọc của Miwa Nozaki tóm đến.
Miwa Nozaki thấy vậy, liền đổi cú tóm thành nắm đấm, hai người đập vào nhau, cùng với tiếng ầm ầm, hai người đều lùi lại một bước.
Lúc này trên khuôn mặt Miwa Nozaki và người đàn ông đó đều hiện lên vẻ thận trọng.
Tuy cú đấm này, hai người chỉ dùng một phần sức lực, nhưng bọn họ đều cảm nhận được, đối phương là đối thủ mạnh, nếu đánh thật, ở đây chắc chắn không thi triển được, sẽ liên lụy đến người vô tội.
Lúc này, Chu Chấn lại cười lớn, nói: “Thú vị, tôi thích như vậy, Lưu Bằng, tối nay tôi có thể chơi vui vẻ hay không, xem vào anh cả đấy”.
Chu Chấn cầm một ly sâm panh, khuôn mặt mang theo nụ cười hờ hững.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!