Hội trường bữa tiệc chia thành hai tầng, phía dưới là hội trường, bên trên là ban công tròn, ngồi bên trên có thể nhìn được khắp cả hội trường.
Đám người Lục Hi lên ngồi trên ban công tầng hai.
Lúc này, giám đốc rất có con mắt, mang đến sâm panh, cho đám người Lục Hi thưởng thức, sau đó biết điều lui xuống.
Đám người Lục Hi vừa trò chuyện vừa thưởng thức sâm panh.
Không bao lâu, dưới hội trường các vị khách bắt đầu đi vào liên tục, Hoắc Tư Duệ vừa nhìn nói: “Anh Lục, chúng tôi phải đi tiếp khách, anh cứ ngồi đây trước nhé”.
Lục Hi cười nói: “Các cô cứ làm việc của các cô, không cần lo cho tôi”.
Hoắc Tư Duệ cười, biết anh sẽ không đi xuống, liền cùng A Đóa, Miwa Nozaki và Ngụy Tuyết Mạn đi xuống hội trường.
Miwa Nozaki tìm một góc ngồi xuống, đôi mắt lướt nhìn qua lại những người trong hội trường.
Hoắc Tư Duệ và Ngụy Tuyết Mạn dẫn A Đóa đi chào hỏi những vị khách đến tham dự, cười nói vui vẻ.
Lục Hi uống sâm panh, lặng lẽ nhìn những người phía dưới càng lúc càng đông.
Không bao lâu, cả hội trường đã có gần trăm người, Lục Hi phát hiện, hai người Thiên Diệu Linh Vũ và Thôi Cảnh Ba cũng đến, hơn nữa, tên Dương Quân cũng giả bộ nghiêm túc trà trộn trong này.
Lục Hi cười lắc đầu, xem ra hai người này vẫn khá thông minh.
Chẳng phải có câu nói sao: “Đã không đánh lại được hắn, thì chung hội chung thuyền với hắn”.
Xem ra e rằng hai người cũng ôm suy nghĩ này đến đây, còn Diệp Phùng Xuân, Lục Hi đoán chừng, sợ là không biết ông ta đang ở lỗ chuột nào run rẩy sợ hãi ấy chứ, dù sao mùi vị hàng vạn con kiến cắn tim không hề dễ chịu chút nào.
Có lẽ Dương Quân chỉ đến dạo chơi, tìm thú vui, Lục Hi cũng không xuống chào hỏi hắn ta, bởi vì tên này thực sự rất ngứa mắt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!