Đây đã là đòn mạnh nhất của ông ta rồi, có thể nói là ngưng tụ chân khí cả đời của ông ta, thế mà lại bị Lục Hi phá vỡ như thế. Ông ta không dám tin, chân khí của Lục Hi lại nhiều hơn của ông ta thật sao?
Nhưng lúc này, ông ta cũng không nghĩ được nhiều đến vậy. Viêm Long Trảm của Lục Hi đã bay tới trước mặt, chân khí cả người Thiên Diệu Linh Vũ đã biến mất gần như không còn. Rơi vào đường cùng, ông ta cắn đầu lưỡi, hét lớn một tiếng, vận chân khí còn sót lại ngưng tụ ra một tấm khiên.
“Phanh!”
Tấm khiên bị Viêm Long Trảm đánh bại, chém trúng người ông ta.
Thiên Diệu Linh Vũ tức khắc bay ngược ra ngoài hơn mười mét, ngã xuống đất thật mạnh, cả người bị bao phủ bởi một tầng lửa.
“Đại chấp sự”.
Tám đại chấp sự thấy thế, lập tức sợ đến mức hồn phi phách tán, nhào vào chỗ Thiên Diệu Linh Vũ, phun chân khí ra, trợ giúp Thiên Diệu Linh Vũ dập tắt ngọn lửa trên người.
Lúc này, Lục Hi khoanh tay mà đứng, lạnh lùng nhìn gia tộc Thiên Diệu.
Mà Diệp Phùng Xuân và Thôi Cảnh Ba lúc này cũng đã mặt cắt không còn một giọt máu, giống như gặp ma, kinh hãi muốn chết, run rẩy nhìn Lục Hi.
Một lát sau, tám đại chấp sự nâng Thiên Diệu Linh Vũ dậy.
Chỉ thấy quần áo ông ta đã bị thiêu rụi, râu tóc cũng cháy đen, khóe miệng còn có vết máu lớn, chật vật vô cùng.
Lúc này, Thiên Diệu Linh Vũ phẫn nộ vung ra ống tay áo bị đốt trụi, đẩy đám người đang đỡ mình ra, lảo đảo đi tới trước mặt Lục Hi, gian nan nói.
“Lợi hại, hóa ra cậu chính là Lục Thiên Hành ở Tây Bắc đã đánh bại liên tiếp mấy vị tông sư, thất kính rồi”.
Thiên Diệu Linh Vũ vừa nói chuyện vừa phun mấy ngụm máu, nhiễm đỏ cả vạt áo, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.
Nghe Thiên Diệu Linh Vũ nói vậy, mọi người tức khắc bừng tỉnh. Lúc trước, bọn họ không hề nghĩ đến chuyện này.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!