Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 “Cậu thanh niên, rất giỏi, trẻ vậy đã có thực lực tông sư rồi, nhưng cho dù thành tông sư, cậu cho rằng có thể ngang ngược trước mặt gia tộc Thiên Diệu tôi, cậu lầm rồi”.  

 

Lục Thiên Hành trẻ như vậy, cho dù tiến vào tông sư, thì có thể lợi hại đến đâu, Thiên Diệu Linh Vũ ông ta đã là một tông sư trung kỳ, tu vi thâm hậu, tông sư cũng phân cao thấp, tông sư bình thường, Thiên Diệu Linh Vũ ông ta còn không coi ra gì.  

 

Lúc này, Lục Hi thản nhiên cười nói.  

 

“Người kính ta một thước, ta kính người một trượng, Thôi Cảnh Ba giở thủ đoạn cay độc với người của tôi, giữa chúng tôi có thù oán, gia tộc Thiên Diệu các ông lại nhiều lần cản trở, tôi cũng bị ép bất đắc dĩ mới ra tay. Tôi hy vọng ông có thể suy nghĩ kỹ, trở thành tông sư không dễ, đừng để mình thân bại danh liệt chỉ trong một suy nghĩ”, Thiên Diệu Linh Vũ vừa nghe, lập tức cười lớn ha ha nói: “Cậu là người ngông cuồng nhất mà tôi từng gặp, hy vọng chốc nữa cậu vẫn có thể ngông cuồng như vậy, đến đi”.  

 

Nói xong, cũng không thấy Thiên Diệu Linh Vũ hành động gì mà người đã dịch chuyển đến chỗ cách xa mười mấy trượng.  

 

Lục Hi thấy vậy, chậm rãi đi đến, đứng đối diện Thiên Diệu Linh Vũ, tỏ vẻ mặt bất lực.  

 

Lúc này, tám chấp sự đều hưng phấn, không còn thấy vẻ chấn hãi vừa nãy, thay vào đó là vẻ tàn nhẫn.  

 

Lục Hi cuồng ngạo như vậy, đại chấp sự cũng nên ra tay dạy cho cậu ta một bài học tử tế, để cậu ta biết gia tộc Thiên Diệu không phải ai cũng có thể chọc vào.  

 

Lúc này, Thôi Cảnh Ba trốn phía sau, khuôn mặt hiện lên các loại biểu cảm, sợ hãi, hưng phấn, tàn nhẫn, các loại biểu cảm khiến khuôn mặt của ông ta trông vô cùng dữ tợn.  

 

Sự lợi hại của Lục Hi vượt ra khỏi dự liệu của ông ta, nếu Lục Hi không chết ở đây, thì ông ta sẽ mãi mãi không có ngày yên ổn rồi, lúc này, điều ông ta hy vọng nhất chính là Thiên Diệu Linh Vũ đánh chết Lục Hi ngay lập tức, như vậy, ông ta cũng bình an vô sự, chuyện cuộc thi tiếng hát thanh thiếu niên cũng có thể tiến hành thuận lợi.  

 

Lúc này, Lục Hi chậm rãi nói: “Ông quyết định ra tay thật sao?”  

 

“Đừng nhiều lời, thể hiện phạm vi của cậu đi, để lão phu xem rốt cuộc cậu có gì lợi hại”, Thiên Diệu Linh Vũ lạnh giọng nói.  

 

Lục Hi cười nói: “Xin lỗi, tôi không có phạm vi của mình, khiến ông thất vọng rồi”.  

 

Bản thân Lục Hi cũng không hiểu, theo lý, với cảnh giới của anh, phải hình thành phạm vi mới phải, nhưng không biết tại sao đến bây giờ vẫn chưa có, anh cũng khá bất lực.  

 

Thiên Diệu Linh Vũ vừa nghe, lập tức nổi giận quát: “Tên nhóc ngông cuồng, trước mặt lão phu còn dám tự cao tự đại như vậy, chốc nữa chết thì đừng trách tôi ra tay độc ác”.  

 

Thiên Diệu Linh Vũ nói xong, trên người lập tức nổi lên khí thế ngút trời, một cột sáng màu trắng dâng lên từ dưới chân, ầm ầm vút lên trời, cuốn lên cuồng phong.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!