Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài Tiểu Thiên Cường Hoan

Chương 54

 

Ngày hôm sau, mới chín giờ sáng, Đường Thi đã đến quán cà phê đúng hẹn. Khi nhìn thấy người đàn ông đang ngồi, cô liền nhìn anh mà cười.

Phó Mộ Chung cũng cười đáp lại, thành thật mà nói, khi Đường thi gọi điện thoại tới, anh cực kỳ kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ rằng cô sẽ tìm đến mình.

Lúc Đường Thi hỏi liệu anh có thể giúp đỡ cô không, Phó Mộ Chung lúc đó thấy có chút mềm lòng, vì thế anh liền đồng ý.

Bởi vì một câu nói của Đường Thi, “Cậu ba Chung, anh đưa tôi đi” đã khắc sâu vào trong lòng anh.

Phó Mộ Chung liền vui vẻ đồng ý, nên bây giờ mới ngồi ở chỗ này, chờ Đường Thi đến.

Cô đi đến, rũ mắt xuống: “Thật xin lỗi, để anh đợi lâu rồi.”

“Cô ngồi xuống đi rồi nói tiếp.”

Phó Mộ Chung đan hai tay vào nhau, ngồi thẳng lên, cẩn thận nói với người phục vụ rằng cà phê không cần quá nóng, sau đó tiếp tục nhìn về phía Đường Thi: “Gần đây cô gặp vấn đề gì sao?”

“Thật sự khi tim đến anh tôi rất xấu hổ, nhưng vẫn phải hỏi anh.” Hai tay Đường Thi xoắn xuýt hồi lầu, rõ ràng là rất lo lắng: “Bạc Dạ đang bao vây công ty tôi, cho nên thật sự là không có biện pháp khác, mà tôi cũng không muốn đi ăn nói khép nép cầu xin ai. Phó Mộ Chung, nếu hôm nay anh có thể trợ giúp tôi, về sau tôi sẽ trả ơn anh gấp bội, nếu không được thì tôi cũng không trách anh, tôi sẽ tìm một con đường khác.”

Đường Thi đúng là một người phụ nữ kiêu ngạo. Phó Mộ Chung nheo mắt lại: “Tôi có thể giúp cô, nhưng… Dawn, tôi là một thương nhân.”

Câu nói có ý nghĩa sâu xa hơn chính là, Đường Thi, cô có cái gì đáng giá để cho tôi giúp không?

Sắc mặt Đường Thi trắng bệch, cô siết chặt ngón tay, Phó Mộ Chung bật cười khi nhìn thấy bộ dáng của cô như là đang đối mặt với kẻ thù, anh nói: “Được rồi, tôi trêu cô thôi. Coi như cô nợ tôi một ân tình đi, tôi về sẽ xem một bản hợp đồng, có lẽ có thể giúp cô được.”

Ánh mắt Đường Thi sáng lên: “Anh nói thật không?”

“Cô nói xem?” Đằng sau khuôn mặt tuấn tú và thâm trầm của người đàn ông có ý tứ sâu xa mà cô không hiểu được, nhưng mà cô không có nghĩ nhiều, chỉ nhìn Phó Mộ Chung với đôi mắt đỏ hoe, sau đó nhẹ giọng nói: “Phó Mộ Chưng, thật sự cảm ơn anh…”

“Cô không cần gọi tôi một cách xa lạ như vậy.” Phó Mộ Chung nhìn cô đầy hứng thú: “Nếu hai chúng ta đã gặp mặt nhiều như vậy, hay coi như là bạn bè đi, cô thấy thế nào, Đường Thi?”

Đây là lần đầu tiên anh gọi cả họ và tên của cô.

Đường Thi cười cười, lấy hóa đơn đặt lên bàn: “Vậy lần này để tôi mời anh uống cà phê.”

“Cung kính không bằng tuân mệnh.” Người đàn ông không từ chối, cười nhìn cô đi trả tiền, vị trí bọn họ ngồi vừa lúc ngồi bên cạnh cửa bằng thủy tinh, ánh mặt trời chiếu vào, vừa ấm áp vừa thoải mái.

Tô Kỳ huýt sáo đưa em gái đi dạo phố về, vừa lúc nhìn qua cửa thấy Phó Mộ Chung ngồi bên trong.

Tô Phi Phi nói: “Anh, anh nhìn kìa, là anh Mộ Chung!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!