Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài Tiểu Thiên Cường Hoan

Chương 1732

Ký ức sao mà mơ hồ như vậy?

Giống như… giống như ánh sáng trong căn phòng đó bị người ta tất đi, mọi thứ được ghi lại bên trong từ bên ngoài không thể nhìn thấy được.

Tô Nhan đã rất cố gắng để nhớ ra điều gì đó, nhưng ý thức lộn xộn nói với cô rằng tất cả đều vô ích.

Bản thân Tô Nhan có thể là đã ý thức được bản thân có lẽ đã trải qua một chút chuyện gì đó như rối loạn trí nhớ, cô nghiến răng, nghĩ tới hai ngày nữa sẽ đi tìm Bạch Việt và chú Giang Lăng để xem thử xem, nhưng không ngờ Đường Duy lại trực tiếp nói: “Nếu em cảm thấy không khỏe, hôm nay nghỉ ngơi ở đây, ngày mai anh đưa em đi tìm chú Giang Lăng, có được không? “

Cho nên…

Tô Nhan ngẩng đầu liếc nhìn sắc mặt Đường Duy, vừa rồi cô thật sự đã làm chuyện không bình thường đúng không? Khiến Đường Duy trở nên nhạy cảm nhận thấy điều gì đó rồi, vì vậy mới đề xuất đi tìm chú Giang Lăng và Bạch Việt…

Tô Nhan tim đập càng ngày càng nhanh, “Anh có thể nói cho em biết khi nấy, em đã..” đã làm những gì…

Cô rất sợ rắng bản thân sẽ làm ra những hành vi và động tác căn bản không phải là chủ ý của bản thân cô.

Chỉ đáng tiếc, Đường Duy chỉ tiến lên, nhẹ nhàng ôm lấy cô, sau đó nói: “Không có, em làm rất tốt.”

Sau đó đặt Tô Nhan vào trong bồn tắm, nhất thời được nước ấm bao quanh, chất lỏng thấm vào quần áo của cô, nhưng sự mệt mỏi và dễ dàng ập đến với cô như một cơn sóng, cứ thế ngâm mình xuống, như một cái xác vô hồn, từ từ xả hết hơi thở của mình trong bồn tắm, hàng mi cong vút của Tô Nhan run lên, cô nói: “Em cảm thấy thế này không tốt lắm…”

“Em ngâm mình trong bồn tắm nghỉ ngơi một chút. Cởi quần áo ướt trực tiếp ném ra khỏi bồn tắm là được rồi.”

Con ngươi của Đường Duy tối sầm lại, nhưng cậu vẫn đứng lên, đờ đân nói: “Trong nhà có quần áo của em”

Tô Nhan chìm cả người dưới bồn tắm, chỉ lộ ra một phần nhỏ trên khuôn mặt, nói: “Tại sao trong nhà anh lại có quần áo của em? “

Đường Duy ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Anh nhìn xa trông rộng, sớm đoán được là sẽ có một ngày em sẽ ở nhà anh qua đêm, nên mua trước, không được sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!