Bước vào phòng thi đã được phát số từ trước, Công Nam tìm được chỗ ngồi của mình, nhưng vừa ngồi xuống, bên cạnh đã vang lên một tiếng cười nhạo.
- Đúng là kẻ khoác lác, chỉ biết nổ trên mạng.
Công Nam cau mày liếc mắt nhìn sang, lửa giận trong lòng bắt đầu nhen nhóm, mặc dù cậu hiểu loại trẻ trâu này không đáng để mình bị ảnh hưởng, nhưng tức giận là điều không thể tránh khỏi.
- Tốt nhất cậu nên ngậm mồm lại, tôi không sợ bị đuổi khỏi phòng thi vì đánh sưng đầu heo của cậu đâu.
- Công Nam thốt ra một câu cảnh cáo, biểu cảm trên mặt lạnh lùng đến cực điểm.1
Gã học sinh kia thấy vậy trong lòng cũng hơi sợ, cậu ta nghĩ nếu Công Nam bị cấm thi vòng loại trừ IPhO thì vẫn có thể thi IMO, còn cậu ta, bị đánh rồi ngay cả tư cách tham gia cũng không có.
Vì thế gã học sinh kia chỉ có thể hừ hừ mấy tiếng rồi cúi đầu ôn lại kiến thức.
Thầy phụ trách đội đã nói, cái thằng Nam kia chỉ tham gia thi IPhO để lấy tiếng chứ không có thực lực đáng gờm gì cả, thế mạnh của cậu là môn Toán, cho nên sẽ không tập trung quá nhiều vào môn Vật lý, so với mặt bằng chung của thí sinh tham gia đợt này, cậu chắc chắn sẽ rớt.1
Hừ, đợi đến lúc công bố kết quả, để xem mày có còn kiêu ngạo được nữa không?
Mà không chỉ gã học sinh kia có suy nghĩ này, một vài học sinh khác nghe tin Công Nam tham gia IPhO cũng cho rằng như thế, chỉ là họ khôn ngoan chọn cách im lặng chờ đến khi thi xong công bố kết quả, chứ không ngu ngốc tự đưa đầu vào họng súng như cậu học sinh kia.
Thời gian làm bài đã đến, các giáo viên yêu cầu học sinh trật tự, tầm mười phút sau, một thầy giáo trẻ tuổi ôm xấp hồ sơ tiến vào, nói:
- Mặc dù lần này chỉ là vòng loại trừ, nhưng phần đề thi này được cho bởi một nhóm các vị giáo sư có kinh nghiệm lâu năm thuộc hiệp hội Vật lý quốc tế, độ khó không thua kém thậm chí còn cao hơn cả đề thi IPhO, vì thế các em hãy làm bài cho thật kỹ, đây chính là cơ hội duy nhất giúp các em vinh dự có mặt tại đấu trường quốc tế, làm rạng danh tổ quốc.
Thầy ấy vừa dứt câu, nhóm học sinh bên dưới lập tức chia làm hai thái cực, một lo lắng một ý chí chiến đấu hừng hực, mà Công Nam thuộc loại thứ hai, phàm là đề thi càng khó, cậu càng muốn thử sức.
Không bao lâu đề thi được phát ra, các đề đều được niêm phong cẩn thận, phát xong, lại chờ thêm hai ba phút, thầy giám thị mới cho phép nhóm học sinh làm bài.
Công Nam nhìn từ trên xuống dưới, lật qua phía sau xem một lượt, đây gần như chính là thói quen của cậu, mục đích là để ước lượng thời gian làm từng bài, sau đó cậu lật lại, bắt đầu cầm bút giải đề.
Đề thi tổng cộng có sáu bài, thời gian làm là một trăm tám mươi phút, có nghĩa là cậu chỉ có thể hoàn thành xong một bài trong vòng ba mươi phút, mà sáu câu này không hề ngắn một chút nào, hơn nữa điều khiến Công Nam cảm thấy khó khăn chính là cả sáu bài trong đề thi này dường như có chút gì đó thoát ly kiến thức Vật lý được giảng dạy trong nước.
Có lẽ các vị giáo sư nước ngoài kia đã cho đề dựa theo kiến thức nước mình rồi.
Công Nam thở ra một hơi, thầm cảm thấy may mắn vì trước đó đã sớm học xong giáo trình Vật lý, thời gian rảnh rỗi nhờ 001 và thầy Hưng tìm giúp các dạng bài tập Vật lý nước ngoài để giải, nếu không giờ phút này có lẽ cậu đã lật xe rồi.
Bài đầu tiên tính momen của lực từ và giá trị cực đại từ công suất tức thời của ngoại lực.
Bài thứ hai tính năng lượng của hạt proton và xác định hạt nhân của nguyên tử thông qua việc xác minh vết của hai hạt proton và alpha.
Bài thứ ba là một câu lý thuyết điền vào chỗ trống.
Bài bốn là mười hai câu trắc nghiệm tính nhanh.
Bài năm là một đề chứng minh hai quả cầu lăn trên hai loại mặt phẳng, chứng minh tốc độ quả cầu thứ nhất nhanh hơn quả cầu thứ hai thông qua công thức sinⱷ = µ(16cosⱷ-10).1
Bài cuối cùng chính là một phần thí nghiệm, đáng lẽ các học sinh sẽ được vào phòng thí nghiệm, nhưng do điều kiện không cho phép, cho nên các học sinh chỉ có thể dựa vào số liệu đã cho tính toán ra kết quả.
Công Nam phần nào nắm chắc những bài toán này, mặc dù gần như đều là dạng toán quen thuộc, nhưng thật ra dữ liệu bên trong lại không ăn nhập gì với nhau.
Không ít học sinh trong phòng thi đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, rõ ràng trong phòng chỉ mở quạt gió thay cho máy lạnh, nhưng vẫn không thể giúp họ tránh khỏi hiện tượng run lẩy bẩy.
Lần này xong rồi!
Họ biết vòng loại khó, nhưng không nghĩ sẽ khó đến mức này, rõ ràng đề thi những năm trước họ đều sẽ làm được ít nhất ba bốn bài trên sáu bài, vậy mà năm nay…
Tuy nhiên, vẫn có một bộ phận nhỏ học sinh điềm nhiên cầm bút viết viết vẽ vẽ, trông không hề bị đề bài ảnh hưởng đến tâm lý.
Công Nam cũng thế, cậu tập trung vào làm bài, lúc này đây sự cảnh giác đối với môi trường xung quanh của cậu nhạt dần, thậm chí cậu không còn nhận thức được mình đang ở trong phòng thi, trước mặt cậu là đề thi, xung quanh là không gian tối đen vô tận của vũ trụ.
Chính vì thế, cậu không biết rằng có một cặp mắt toan tính đang nhìn chằm chằm vào lưng của mình.
Hai phần ba thời gian trôi qua, đã bắt đầu có học sinh lục tục nộp bài, hiển nhiên không phải là vì tự tin làm đúng, mà là tự biết lượng sức mình, hiểu rõ bản thân không làm được thì dứt khoát buông bỏ, thay vì ngồi đó không viết được chữ nào, lại bị không gian đè nén đến mức khó thở thì sao không sớm bỏ ra ngoài thả lỏng đầu óc.
Bỗng nhiên, một học sinh nam đeo kính cận cầm bài làm đứng lên, cậu ta chậm rãi bước lên bục giám thị, gần đến bàn của Công Nam, cậu ta dùng vạc áo khá dài của mình che khuất một góc bàn của cậu, quá trình này diễn ra chưa tới ba giây, mà Công Nam đang mãi mê làm bài, cho nên cũng không có cảm giác gì khác lạ.1
Học sinh nam kia vừa ra khỏi lớp lập tức trốn tới một góc vắng, móc điện thoại ra, gọi đi.
- ### Vâng, em làm theo lời anh dặn rồi, lần này thằng quỷ đó chết chắc.
Lời của Gừng: Đọc bình luận của mọi người cảm thấy ấm lòng quớ, khóc.