Chương 224
Trong xã hội thượng lưu, Hứa Mộc Tình cũng có một danh xưng rất đặc biệt “Hòn ngọc Ninh Châu”.
Cô xinh đẹp thuần khiết như một viên ngọc trai.
Tập đoàn Lăng Tiêu tiến vào tỉnh thành không hề đuổi cùng đánh tận bọn họ như rất nhiều ông chủ các doanh nghiệp lo lắng trước đó.
Ngược lại còn lịch sự tìm kiếm sự phát triển chung.
Nói dễ hiểu một chút đó là mọi người cùng kiếm tiền.
Sau khi tập đoàn Lăng Tiêu đặt chân vào tỉnh thành, hoạt động của Hứa Mộc Tình cũng ngày càng nhiều.
Tối nay, Hứa Mộc Tình được mời đến tham gia một buổi tiệc đấu giá từ thiện.
Lý Hàng đưa Hứa Mộc Tình và Trương Hiểu Bình đến sảnh, sau đó đến bãi đỗ xe để đậu xe.
Lý Hàng chọn một vị trí gần với cửa ra vào sảnh tiệc nhất.
Anh vừa đậu xe xong thì một chiếc Rolls Royce màu vàng đột nhiên chạy đến.
Tài xế Tiền Lục Quý nhấn còi mấy lần với Lý Hàng.
Sau đó hạ cửa kính xuống, giơ một ngón tay ngoắc Lý Hàng.
“Anh lái xe ra ngoài, chỗ này tôi chọn rồi.”
Lý Hàng không thèm để ý hản, đóng cửa xe lại định đi.
Tiền Lục Quý vội xuống xe, chắn trước mặt Lý Hàng.
Hắn vênh mặt, thái độ ngạo mạn: “Mau lái xe của anh ra, chỗ này tôi đã chọn rồi.”
Gia tộc Tiền Thị có danh tiếng rất cao ở Thượng Hải.
Là tài xế của Tiền Gia Triết, đương nhiên thân phận địa vị cũng tăng lên.
Theo hắn thấy thì Giang Châu nhỏ bé này, tất cả mọi người ai gặp công tử nhà hắn cũng đều phải cúi mình bám gót theo hầu.
Quần áo trên người Lý Hàng rất bình thường.
Tiền Lục Quý đương nhiên xem Lý Hàng là tài xế của một ông chủ nhỏ nào đó.
Vì vậy, hắn càng vênh váo tự đắc.
Lý Hàng vẫn không thèm để ý hán, nghiêng người đi qua Tiền Lục Quý.
Nhưng Lý Hàng mới đi được hai bước, Tiền Lục Quỹ đã giơ tay ấn vai Lý Hàng.
Đợi Lý Hàng quay người lại, Tiền Lục Quý bèn giơ một ngón tay chỉ lên trán Lý Hàng, lập tức lớn tiếng mắng.
“Mày mù rồi à! Không thấy tao đi xe Rolls Royce sao?”
Tiền Lục Quý vênh mặt ưỡn ngực, hai mắt trừng lên, không kiêng dè gì hết.
Ở Giang Châu nhỏ bé này, ai dám gây sự với người nhà họ Tiền thì đều tự tìm cái chết.
“Biết chủ nhân của chiếc xe này là ai không? Là nhị công tử của Tiền gia!”
“Biết điều thì mau dời chiếc xe rách nát của mày ra”
“Nếu không lát nữa tao cho mày và ông chủ mày cùng quỳ xuống đập đầu xin tha mạng!”
Lý Hàng túm lấy ngón trỏ của Tiền Lục Quý.
“Mày muốn làm cái gì? Mày muốn làm cái gì?” Tiền Lục Quý vội vã muốn rút ngón tay về.
Kết quả đột nhiên một cơn đau dữ dội dâng lên!
“Rác!”
Tiếng xương ngón tay bị gãy vang lên!
Cả ngón tay bị vặn xoắn lại!
“Hự áI!”
Tiền Lục Quý ôm lấy tay, mồ hôi lạnh đầm đìa, liên tục kêu gào.
Hắn nhìn theo bóng Lý Hàng dân xa, trong mắt tràn đầy ánh nhìn độc ác.
“Công tử nhà tao là Tiền Gia Triết, cậu ấy là người thừa kế của Tiền gia!”
“Mày dám đánh tao, công tử nhà tao sẽ không tha cho mày! Mày cứ chờ đó cho tao!”
Tiền Lục Quý cố nhịn cơn đau từ ngón tay truyền đến, quay trở lại xe, đậu vào một vị trí bên cạnh.
Nhưng khi hắn sắp lùi xe vào chỗ đậu.
Một chiếc xe hơi nhỏ đột nhiên chạy đến, giành trước một bước đậu gọn gàng vào chỗ đậu xe.
Hai mắt Tiền Lục Quý trừng lên giận dữ.
“Mẹ kiếp! Đám tiện dân ở chỗ chó chết này, lẽ nào chúng mày đều mù hết rồi sao? Không thấy tao lái chiếc Rolls Royce màu vàng sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!