Chương 178
Tên đàn em này thật sự cầm xẻng đi về phía bà ngoại.
Mắt hắn lóe lên sự khát máu.
Tên côn đồ không biết sợ hãi kiêng kị ail Vì sau lưng hắn có gia tộc Tô thị làm chỗ dựa.
Bây giờ bất kể hắn làm gì quá đáng hơn nữa thì gia tộc.
Tô thị cũng sẽ xử lý giúp hắn!
Tên đàn em cầm xẻng đã đứng trước mặt bà ngoại, hắn giơ cao chiếc xẻng.
“Mẹ! Chạy mau đi mẹ! Chạy mau!” Liễu Đông Thanh giấy giụa xông đến, nhưng nửa đường đã bị Cường trọc đá gục xuống lần nữa.
Ông ấy liền phun ra một ngụm máu tươi.
Mắt ông ngấn lệ, máu trong miệng trào ra, hét to: ‘Đám ác ma các người! Các người nhất định sẽ gặp báo ứng!”
“Ha ha ha hai”
Cường trọc ngẩng đầu cười lớn: “Không biết báo ứng nào sẽ đến, nhưng báo ứng của chúng mày thì đến rồi”
Lúc này, chiếc xẻng trong tay tên đàn em càng ngày càng giơ cao.
Bà ngoại nhắm mắt, ôm chặt lấy bia mộ.
Liễu Đông Thanh nhắm mắt, máu miệng tuôn ra.
Trong mắt Hà Nguyệt Cầm chỉ có nước mắt, bà ngẩng đầu nhìn trời hét lên: “Ai đến cứu tôi! Ai đến cứu chúng tôi!”
“Đám điêu dân thấp hèn các người, cho tiền để các người dời mộ lại không chịu nhận”
“Còn muốn lừa tiền của ông đây sao, các người cũng không tìm hiểu xem chỗ dựa sau lưng của ông đây là ai.”
“Bây giờ cho dù các ngươi hối hận cũng không còn cơ hội nữa”
Vừa dứt lời, chiếc xẻng trong tay tên đàn em đập mạnh xuống đầu bà ngoại.
“Soạt!”
Cơn gió lạnh buốt đột ngột rít lên sượt qua người hắn!
Khoảnh khắc chiếc xẻng sắp đụng vào đầu bà ngoại, trong đám người đột nhiên có một bóng đen vụt qua.
Tay!
Một cánh tay!
Một cánh tay mạnh mẽ, đột ngột xuyên qua không khí nắm chặt chiếc xẻng đang rơi xuống.
Lúc này, đầu nhọn của chiếc xẻng chỉ cách đầu mà ngoài một móng tay!
Cùng lúc này, tất cả mọi người tại đó đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh buốt đáng sợ từ dưới chân lan lên đến đỉnh đầu!
Lý Hàng đã đến.
Anh ngồi xuống cạnh bà ngoại, nắm lấy đầu nhọn của chiếc xẻng.
“Mẹ! Mẹ!” Liễu Ngọc Phần từ xa sấp ngửa chạy lại.
Một tên côn đồ đứng khá gần Liễu Ngọc Phần dang tay định chặn bà lại.
Nhưng đúng lúc này, tên côn đồ đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh ngắt.
Không đợi hắn kịp phản ứng lại, chiếc xẻng ban đầu định dùng để đập lên đầu bà ngoại, mang theo một luồng kình khí cực mạnh đập mạnh một tiếng “bịch” lên lưng tên côn đồ.
Tên côn đồ kêu lên rồi gục xuống.
Lý Hàng chầm chậm đứng dậy trong tiếng kêu gào thảm thiết của tên côn đồ.
Tay anh thuận thế siết chặt cổ họng tên đàn em lúc nãy định đánh chết bà ngoại.
Tên đàn em liều mạng giấy giụa, hai tay hắn không ngừng đánh lên cánh tay Lý Hàng.
Nhưng, cánh tay Lý Hàng lại cứng như thép!
Ánh mắt Lý Hàng lại giống như một con dao vô cùng sắc.
bén.
Cường trọc ra hiệu cho mấy tên đàn em, đám người nhanh chóng bao vây lại.
Lúc này, Liễu Ngọc Phần đã chạy lên, ôm chặt lấy bà ngoại.
“Mẹ, con đến muộn, khiến mẹ chịu khổ rồi”
Lúc này, mắt Liễu Ngọc Phần đã ngấn nước mắt.
Đây cũng là lần đầu tiên trong đời bà dùng ánh mắt ngập tràn phẫn nộ trừng mắt nhìn sang những người bên cạnh.
Liễu Ngọc Phần chỉ vào Cường trọc gào lên: “Đám súc sinh chúng mày! Lúc nãy chúng mày suýt nữa giết chết mẹ tao!”
Cường trọc nhìn Liễu Ngọc Phần cười lạnh: “Nếu các.