“Cái này Loạn Cổ Chiến Trường thật là không đơn giản nha…”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm đánh giá nói.
Bất kể là vừa mới tiến vào đã va chạm với Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng hay tên Ma Đế bị nhốt trong ảo cảnh này đều không phải hàng dễ xơi, chẳng trách số lượng người tiến vào sau đó thành công trở ra ít đến như vậy.
Cũng may Lạc Nam thuộc dạng may mắn, vừa lúc sở hữu các thứ có thể khắc chế, một thân thực lực cũng không tồi nên biến nguy thành an, từ trong hung hiểm đạt được chiến lợi phẩm.
Xoẹt một cái, Phỏng Thiên Kính đã xuất hiện trên tay Lạc Nam, hắn lúc này đến gần quan sát con Khôi Lỗi Thể Đế Sơ Kỳ trước mặt.
Bởi vì chủ nhân chết đi, Khôi Lỗi cũng dừng hoạt động, mà trước đó Phỏng Thiên Kính chỉ dùng sức ngăn cản nó chứ không hủy hoại, vì lẽ đó vẫn còn nguyên vẹn như mới chẳng chút hư hỏng gì.
“Có thứ này bảo vệ, Làng Nhất Thế đến nơi ở mới lại yên tâm hơn một chút…” Lạc Nam tấm tắt cười nói.
KENG…XOẸT…
Một thanh âm kinh động vang lên, chỉ thấy thanh Ma Trường Mâu đen kịch dài đến ba mét của lão già đột nhiên phá không bay lên, hóa thành một ánh lưu tinh muốn bay mất.
Hiển nhiên ảo cảnh đã bị giải trừ, nó là một kiện Đế Cấp Pháp Bảo có linh trí, muốn bỏ chạy thoát thân.
“Khà khà, chạy đi đâu?” Lạc Nam cười tủm tỉm, ý niệm vừa động.
“Baba, gọi ta có chuyện gì không?” Tiểu Hồng Nhi lanh lợi khả ái xuất hiện trong ánh mắt cổ quái của Hồn Mỹ Hoa, nhìn Lạc Nam nãi thanh nãi khí hỏi.
“Bắt thứ đó lại, để dì Vô Ảnh của con có đồ chơi!” Lạc Nam tay chỉ Ma Trường Mâu nói.
Lúc này, Ma Trường Mâu cũng đã bay được một khoảng rồi.
Tiểu Hồng Nhi rất nhanh chân lẹ mắt nhảy lên lưng Tiểu Tinh, một người một thú cấp tốc truy kích Ma Trường Mâu.
“Nàng là nữ nhi của chủ nhân?” Hồn Mỹ Hoa ánh mắt hiếu kỳ nhìn theo Tiểu Hồng Nhi hỏi, cảm thấy không hiểu vì sao Lạc Nam lại để một tiểu cô nương đi bắt Đế Cấp Pháp Bảo.
Hành vi như vậy quá nguy hiểm nha, Đế Cấp Pháp Bảo có thể chủ động công kích đấy.
“Yên tâm, nàng không sao đâu!” Lạc Nam cười xấu xa, thản nhiên bước đến trước mặt nhặt lấy một chiếc Nhẫn Trữ Vật có hình chữ thập màu đen khắc họa bên trên.
Chính là Nhẫn của lão già sau khi chết còn sót lại.
Không hổ là vật của Ma Đế, đẳng cấp của chiếc nhẫn này cực cao, trúng trực diện Thất Sắc Lôi Kiếp cho Tiểu Tinh đánh ra vẫn không hề hấn gì.
Lạc Nam nhanh chóng kiểm tra bên trong, khóe môi chậm rãi nở nụ cười…
Chỉ thấy Tiên Thạch chất chồng như núi, số lượng ít nhất cũng có ba mỏ Cực Phẩm.
Ngoài thanh Ma Trường Mâu đang phóng đi, bên trong Nhẫn vẫn còn một kiện Đế Cấp pháp bảo khác đạt đến trung phẩm có tên Liệt Tiên Ngân Châm, mặc dù cực kỳ bé nhỏ nhưng ẩn chứa khí tức nguy hiểm vô cùng.
“Cũng may lão già kia không còn khả năng thi triển, bằng không một châm này nếu bắn lén, chỉ sợ ta cũng phải bỏ mình!” Lạc Nam âm thầm cảm thán nói.
Đánh giá Liệt Tiên Ngân Châm một chút, hắn lại nhìn sang vài quyển cổ tịch bên trong nhẫn.
Liệt Tiên Mâu Quyết – Đế Cấp Thượng Phẩm Ma Công.
Ma Châm Thí Tiên Thuật – Đế Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ.
Ma Ảnh Tung Hoành – Đế Cấp Hạ Phẩm Thân Pháp.
“Lão già này đồ tốt thật nhiều!” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh.
Liệt Tiên Mâu Quyết chính là một môn Ma Công tu Mâu chuyên dụng, kết hợp với thanh Ma Trường Mâu kia mạnh mẽ không cần phải nói.
Ma Châm Thí Tiên Thuật lại là một loại vũ kỹ hướng dẫn sử dụng Ma Lực tụ thành phi Châm để ám sát, nếu kết hợp với Liệt Tiên Ngân Châm khủng bố không cần phải nói.
Lại thêm Ma Ảnh Tung Hoành là thân pháp của Ma tu cực kỳ thiên biến vạn hóa, không thể xem thường được.
“Không hổ danh là một đời thượng cổ Ma Đế!” Lạc Nam trong lòng kinh dị.
Có thể tưởng tượng nếu lão già Ma Đế kia ở thời kỳ đỉnh cao sở hữu những thứ này sẽ mạnh mẽ như thế nào, đáng tiếc cuối cùng vẫn bị vị Địa Hoàng Tiên Đế tính kễ, đưa vào Địa Hoàng Ảo Cảnh còn khó chịu hơn.
Nghĩ đến Địa Hoàng Tiên Đế chắc cũng không phải nhân vật tầm thường, chẳng trách Địa Hoàng Thánh Địa của hắn sở hữu Hỗn Độn Thổ Khí.
Ngoài ba quyển Đế Cấp ra, bên trong Nhẫn vẫn còn lại vài chục loại đa dạng Tôn Cấp các loại Vũ Kỹ, Công Pháp, Thân Pháp, Pháp Bảo không tệ…
Những thứ này lại đều là hàng của Tiên Tu, chắc hắn là tài sản của đám nạn nhân không may lọt vào tay lão già.
Lạc Nam không thèm để ý, thu hồi luôn cả Khôi Lỗi Đế Giả vào trong nhẫn…
Nhận chủ Khôi Lỗi Đế Giả sẽ tiêu tốn một khoảng thời gian, hiện tại không phải thích hợp.
“Lần này thu hoạch không tệ chứ?” Mỹ Hồn Hoa nhìn dáng vẻ đắc ý của hắn cười hỏi.
“Thật sự không tệ, đáng tiếc không còn Ma Thạch!” Lạc Nam có chút than thở nói ra.
Có lẽ Ma Thạch của một vị Ma Đế số lượng sẽ càng thêm khủng bố, chỉ là đã bị lão già kia sử dụng vô số năm nay rồi, ngay cả một khối cũng chẳng còn, vì thế hắn mới chuyển sang ăn thịt tu sĩ để bổ sung năng lượng.
“Chủ nhân cần Ma Thạch làm gì?” Mỹ Hồn Hoa tò mò.
Lạc Nam chưa kịp trả lời…
NGAO HÍ!
Tiếng Tinh Không Long Mã quay về, Tiểu Hồng Nhi miệng cười khanh khách, trong tay cầm một thanh trường mâu đang rung rẩy lẫy bẫy…
Hồn Mỹ Hoa tròn xoe mắt…
“Baba, nhiệm vụ hoàn thành!” Tiểu Hồng Nhi cười tươi rói đưa Ma Trường Mâu cho Lạc Nam.
“Bảo bối ngoan!” Lạc Nam sủng ái xoa xoa đầu nàng, tiếp lấy Ma Trường Mâu vẫn còn run cầm cập thu luôn vào trong Nhẫn.
Tiểu Hồng Nhi hiện tại đồ ăn chủ yếu là vũ khí Vương Cấp, toàn bộ đều là Lạc Nam từ Cửa Hàng May Mắn mua cho nàng, chất thành đống bên trong Linh Giới Châu.
Vì ăn đồ Vương Cấp đã lâu, nên khi nhìn thấy Ma Trường Mâu tiểu nha đầu thèm nhỏ dãi, bất quá cũng biết hiện tại chưa ăn được Đế Cấp nên phụng phịu nhìn Lạc Nam.
“Có thưởng nóng đây!” Lạc Nam bật cười, lấy ra một thanh Kiếm đạt đến Tôn Cấp trong nhẫn của lão già đưa cho nàng.
“Baba tốt nhất!” Tiểu Hồng Nhi hưng phấn chu miệng.
“Ngươi đưa Kiếm cho nàng làm gì?” Hồn Mỹ Hoa cảm thấy trí não của mình không đủ dùng.
“Baba, đây là dì nào? sao lạ quá vậy?” Tiểu Hồng Nhi lúc này mới chú ý đến Hồn Mỹ Hoa, nhìn sang Lạc Nam tò mò hỏi hắn.
“Nàng ấy là đồng bọn mới, con có thể gọi dì Tiểu Mỹ!” Lạc Nam cười giới thiệu.
“Là dì Hoa!” Hồn Mỹ Hoa nghiêm túc lên tiếng đính chính nói.
Tiểu Hồng Nhi ngoan ngoãn gật đầu, lễ phép nói: “Hồng Nhi chào dì Tiểu Mỹ!”
“Phốc!” Hồn Mỹ Hoa xém chút té lăn ra đất.
Không còn chuyện gì nữa, Tiểu Hồng Nhi hưng phấn tay cầm thanh kiếm Tôn Cấp tiến vào Linh Giới Châu, chuẩn bị thưởng thức bữa tiệc thịnh soạn.
“Chủ nhân đưa kiếm cho con bé làm gì?” Hồn Mỹ Hoa khó hiểu nhìn sang Lạc Nam.
“Làm đồ chơi!” Lạc Nam tùy tiện đáp.
Nếu để Hồn Mỹ Hoa biết hắn đưa Tôn Cấp cho Hồng Nhi làm đồ ăn, chắc chắn nàng sẽ bị sốc.
Những chuyện hoang đường như vậy phải từ từ thích ứng mới bình tĩnh được.
“Haizz…để ta tiễn các ngươi đi một đoạn!” Lạc Nam chợt thở dài một tiếng, Đế Diễm bùng lên, đem thi thể một đám nữ nhân đốt thành tro bụi.
Đám nữ nhân này trước đó đã bị lão già Ma Đế cưỡng ép thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên, khi lão già chết đi…các nàng cũng cùng lúc tắt thở.
Tiên giới vốn là như vậy, nhất là những nơi nguy hiểm như Loạn Cổ Chiến Trường…dù Tiên Tôn đã là nhân vật cao thượng trong mắt người khác, nhưng đôi khi vẫn chưa thể nắm giữ vận mệnh của mình.
…
Một ngày sau…
“Đây là Địa Hoàng Thánh Địa sao…”
Đứng từ phía xa, Lạc Nam ánh mắt ngưng tụ nhìn phế tích hùng vĩ trước mặt…
Mặc dù đã hoang tàn đổ nát, rất nhiều kiến trúc chỉ còn lại mảnh vụn, không gian cũng tầng tầng lớp lớp bị rạn nứt, nhưng nhìn từ xa…cũng đủ để hình dung Địa Hoàng Thánh Địa tại thời đại thượng cổ từng huy hoàng như thế nào.
Sụp đổ nhiều năm, bên trong không khí vẫn còn lưu trữ Thổ hệ Tiên Khí nồng đậm hơn nơi khác gấp trăm lần…chính là thiên đường của tu sĩ Thổ Hệ.
Dựa vào những di tích đổ nát còn sót lại, Lạc Nam có thể tưởng tượng ra viễn cảnh của một thế lực sở hữu lãnh thổ liên miên bất tuyệt nối liền không dứt, vài trăm tòa Kim Tự Tháp ngưng tụ bằng đất cao đến chọc trời, vững vàng nằm trên đại địa, sau lưng là một đại sơn chót vót khuất bóng trong mây…
“Không hổ là Thánh Địa…” Lạc Nam nghiêm nghị nói ra.
Ở tiên giới, từ Đế và Thánh không thể sử dụng một cách tùy tiện, yêu cầu thấp nhất phải là có Tiên Đế mạnh mẽ tọa trấn thế lực.
Mặc dù như vậy, thì những thế lực dám dùng “Thánh” thay cho Đế để đặt tên cũng biết không phải loại tầm thường.
“Địa Hoàng Thánh Địa tại thời kỳ thượng cổ là một Địa Đế Cấp Thế Lực, bá chủ một phương, chính là một trong những thế lực mạnh nhất Loạn Cổ Chiến Trường này!” Hồn Mỹ Hoa lên tiếng nói, ánh mắt nhìn về phía phế tích trước mặt cũng có chút nể trọng.
Lạc Nam gật đầu nói: “Nàng và Tiểu Tinh tạm thời vào trong pháp bảo không gian của ta, những nơi nguy hiểm như thế này ta muốn một người hành động!”
Đây là di tích của Địa Đế cấp thế lực, có trời mới biết có ẩn chứa cạm bẫy nào nguy hiểm hay không, một mình hắn vào sẽ dễ dàng xoay sở hơn.
Địa Hoàng Tiên Đế là nhân vật có thể bố trí nên Địa Hoàng Ảo Cảnh, không thể xem thường được.
Tiểu Tinh còn chưa đột phá Yêu Tôn, thăm dò di tích cũng không phải sở trường của Hồn Mỹ Hoa…hơn nữa khi nào cần hắn có thể triệu hoán các nàng bất kỳ lúc nào, không sợ thất lạc.
“Được rồi, chủ nhân cẩn thận!” Hồn Mỹ Hoa ngoan ngoãn gật đầu, nàng cũng biết sự mạnh mẽ của Lạc Nam, mình lúc này đi theo chỉ làm vướn chân hắn.
Hồn Mỹ Hoa biết rõ đâu là sở trường và đâu là khuyết điểm của chính mình.
Ánh sáng lóe lên, Hồn Mỹ Hoa và Tiểu Tinh đã cùng lúc biến mất.
“Phải gia tăng thực lực cho Tiểu Tinh, Thiên Yêu Vương quá yếu…” Lạc Nam trong lòng hạ quyết tâm, sau chuyến vào Loạn Cổ Chiến Trường này, hắn phải nâng cao thực lực của Tiểu Tinh.
Tôn Giả quán đỉnh, có lẽ là lựa chọn không tồi.
Vô Tức Áo Choàng tung bay, Lạc Nam đeo vào Mặt Nạ Thiên Diện, cẩn thận tiếp cận phạm vi lãnh thổ của Địa Hoàng Thánh Địa.
“Có người?” Lạc Nam nhíu mày, nhanh chân lẻn vào một gốc khuất, khí tức thu liễm đến cực hạn.
Chỉ thấy bên ngoài Địa Hoàng Thánh Địa đang có tu sĩ canh gác, cứ cách một khoảng chừng vạn dặm sẽ có một người canh giữ, bọn hắn còn kết thành một loại trận pháp liên kết với nhau đem toàn bộ Thánh Địa phong tỏa chặt chẽ.
Hơn nữa mỗi một người đều là Tiên Tôn, thân mặc y phục màu nâu đất giống nhau…chắc chắn là đến từ cùng một thế lực.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Lạc Nam trở nên khó coi, hắn bị người khác nhanh chân đến trước rồi?
Phải biết đường đến Địa Hoàng Thánh Địa không chỉ có một, chẳng qua hướng hắn và Hồn Mỹ Hoa đi có chút chông gai mà thôi, có người từ nơi khác nhanh chân đến trước cũng không phải việc kỳ quái.
“Bất cứ giá nào cũng phải thu được Hỗn Độn Thổ Khí!” Lạc Nam ánh mắt quyết tâm, đang muốn tiến lại gần.
Nhưng mà…một lần nữa lại có người nhanh chân hơn, Lạc Nam vội vàng dừng chân, tiếp tục quan sát.
Chỉ thấy một thân thân mặc áo choàng đỏ rực phủ kín cơ thể, trên đầu đeo một cái mặt nạ quỷ đang mỉm cười dữ tợn với hai chiếc răng nanh lao thẳng đến.
“Năm nay màu đỏ được ưa chuộng sao?” Lạc Nam ánh mắt cổ quái.
Ở khu rừng lụi tàn hắn gặp tên thanh niên áo đỏ tóc đỏ, thì ở nơi này gặp phải một tên giống hệt quỷ đỏ.
Đây là hai người hoàn toàn khác nhau, bất quá bọn hắn đều ưa chuộng màu đỏ.
Tuy nhiên vẫn có chút khác biệt, đó là màu của thanh niên tóc đỏ là màu của lửa, còn màu của tên mang mặt nạ quỷ ở đây lại giống như màu của máu.
Nếu có thiếu nữ và con chồn đen ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra kẻ đeo mặt nạ này chính là người quen của bọn hắn – Quỷ Đỏ.
“Là kẻ nào?”
Nhìn thấy Quỷ Đỏ tiếp cận, đám Tiên Tôn đang canh gác nhất thời bùng nổ sát ý dữ tợn quát lên:
“Nơi này đã được Đại Địa Tông chúng ta tiếp nhận, dám tự tiện xâm nhập chính là gây sự với Đại Địa Tông!”
“Đại Địa Tông? Thật là vô danh tiểu tốt!” Quỷ Đỏ lạnh nhạt nói, vẫn thản nhiên đi đến.
“Vô danh?” Đám Tiên Tôn lập tức nổi giận quát: “Đại Địa Tông chúng ta chính là Đế Giả Cấp Thế Lực, ngươi còn dám ngông cuồng!”
Đại Địa Tông là một thế lực có chút tiếng tăm ở Đại Tiên Giới, lần này cử theo một loạt Tiên Tôn hộ tống Đế Tử tiến vào Loạn Cổ Chiến Trường rèn luyện tìm kiếm cơ duyên.
Đại Địa Tông vốn là thế lực chủ tu Thổ Hệ, gặp được Địa Hoàng Thánh Địa chẳng khác nào nhìn thấy tổ tông, làm sao có thể không hưng phấn?
Thế là một đám Tiên Tôn ở bên ngoài canh gác yểm hộ, để Đế Tử của bọn hắn tiến vào trong tìm kiếm truyền thừa.
Quỷ Đỏ dám ngang nhiên đi đến, chính là muốn tranh đoạt truyền thừa với Đại Địa Tông, không thể tha thứ được.
“Thật phiền toái!” Quỷ Đỏ lẩm bẩm một tiếng, không xem ai ra gì hóa thành từng luồng từng luồng tàn ảnh, muốn cường công xông vào.
“Ngăn hắn lại!” Đám Tiên Tôn đồng thanh quát lên.
Hai người lao vọt đến, trong tay xuất hiện hai thanh Chiến Phủ Vương Cấp, hung hăng trảm xuống thân ảnh kẻ xâm nhập.
Quỷ Đỏ ngay cả nhìn cũng không nhìn, tùy tiện vung lên hai tay.
Ánh mắt Lạc Nam cấp tốc co rút lại nhìn một màn trước mắt.
Chỉ thấy vô tận Tiên Khí hội tụ mà về, tốc độ khủng bố không cách nào hình dung hội tụ vào tay Quỷ Đỏ.
Hai nắm tay của hắn tùy tiện vung ra lại được gia trì sức mạnh, trở nên mạnh mẽ đến khó tin.
RĂNG RẮC…
Hai thanh Chiến Phủ vỡ nát, lực lượng khủng bố vẫn tiếp tục tác động lên hai tên Tiên Tôn, đem bọn hắn đánh bật ra ngoài, ở trên không điên cuồng phun máu.
“Kẻ này rất mạnh, toàn lực ngăn chặn, đừng để hắn làm phiền Đế Tử!” Hai tên Tiên Tôn vừa bị đánh bay điên cuồng rống lên.
“Nhất trí!”
Một đám hai mươi Tiên Tôn gầm lên, cả đám cấp tốc kết ấn:
“Đại Địa Lập Thành Trận! kích hoạt!”
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc, toàn bộ địa hình xung quanh Địa Hoàng Thánh Địa trở nên chấn động, mặt đất ầm ầm dậy sóng sau đó trồi lên.
Một bước tường thành ngưng tụ từ Thổ Tôn Lực kết nối với địa hình nhanh chóng bao phủ toàn bộ Địa Hoàng Thánh Địa, như tách biệt với thế giới bên ngoài, cực kỳ rắn chắc.
Hiển nhiên, với sức của hai mươi vị Tiên Tôn cấu thành Tôn Cấp Cực Phẩm Đại Trận, lực phòng ngự kiên cố có thể tưởng tượng.
Nhưng mà đứng trước tình cảnh đó, Quỷ Đỏ vẫn bình thản như không, một chân hơi dùng lực đá mạnh đến.
RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt hãi hùng của toàn bộ Đại Địa Tông, Đại Địa Lập Thành Trận của bọn hắn ngay tại vị trí cú đá của Quỷ Đỏ bắt đầu rạn nứt.
Sau đó vết nứt lấy một tốc độ khủng bố lan tràn, tạo thành hiệu ứng trùng trùng điệp điệp không thể cứu vãn.
ẦM!
Đại Địa Lập Thành Trận hoàn toàn vỡ vụn.
PHỐC!
Toàn bộ Tiên Tôn bị phản phệ đến mức phun máu…
Chứng kiến tình cảnh này, Lạc Nam ánh mắt co rụt lại, nhìn chằm chằm bóng lưng Quỷ Đỏ chậm rãi nói ra:
“Kẻ này…nguy hiểm!”
…
Chúc mọi người ngủ ngon