Băng Lam Tịch chỉ cảm thấy toàn thân đau nhứt dữ dội, máu huyết trong người khó khăn không thể lưu động, linh khí cũng trở nên khó thể hấp thu…
Thời gian trôi qua, đột ngột có sự chuyển biến tốt đẹp, nơi tư mật của nàng như có gì đó xâm nhập, vô tận linh khí tiến vào, chữa trị từng vết thương trên thân thể nàng, đem băng giá bức ra bên ngoài…
Không biết qua bao lâu, một tia thanh minh trở lại trong trí óc, lông mi dài nhẹ nhàng rung động, đôi mắt xinh đẹp nhẹ nhàng mở ra…
Đập vào tầm nhìn của nàng là gương mặt nam nhân quen thuộc đang phủ đầy nhu tình…
Hai người đang nằm trên giường tại Băng Tịch Cung của nàng, bầu không khí hơi mát lạnh…
Băng Lam Tịch hoảng hốt, bởi vì hai người đang trần truồng ôm ấp nhau, xúc cảm da thịt khiến nàng say đắm…
“Ưm…”
Chợt dưới âm đạo truyền đến cảm giác khác thường khiến nàng không nhịn được rên rỉ nỉ non một tiếng, vội vàng dùng thần thức quan sát…
Một cây côn thịt nóng hỏi cứng cáp cắm sâu vào tận cùng lỗ nhỏ của nàng, hai mép môi hồng tách ra ôm sát lấy thân côn, hạt châu ngọc đỏ hỏng ướt át, thảm cỏ non đen tuyền tô điểm khu vực màu hồng phấn đó, hết sức gợi tình…
Trong đầu Băng Lam Tịch oanh một tiếng, nước mắt tràn ra ngoài cắn mạnh vào ngực hắn, đột nhiên khóc tu tu:
“Chàng khi dễ thiếp, lần đầu của chúng ta mà thiếp chẳng hay biết gì cả, huhu…”
Lạc Nam cười khổ, cúi đầu hôn môi nàng một ngụm, ra sức vỗ về an ủi:
“Ta cũng muốn đêm đầu tiên của phu thế chúng mình được trọn vẹn, bất quá thương thế của nàng so với tưởng tượng còn nặng hơn, các tế bào hoàn toàn tê liệt, mạch máu không thể lưu thông, lục phũ ngũ tạng thậm chí kết thành băng khối…nếu không lập tức song tu, chỉ sợ lành ít dữ nhiều, ta mất đến chín ngày mới khiến nàng tỉnh lại đấy…”
Băng Lam Tịch mím môi, tình huống của nàng đương nhiên nàng biết rõ, nhận chủ một thanh Chân cấp quả nhiên cái giá không hề rẻ chút nào, biết hắn nói là sự thật, nhưng cảm giác luyến tiếc vẫn không sao tả hết…
Lúc này đây, các vết thương dữ tợn đã biến mất không còn nữa, thay vào đó là làn da trắng hồng như mới, không chút tỳ vết nào…
Thân hình nàng cao quý trang nhã, khí chất của một công chúa được thể hiện rõ nét hơn bao giờ hết…
Cổ cao trắng ngần như thiên nga, xương quai xanh tinh mỹ lấp lánh, bộ ngực to tròn cao ngạo vểnh lên, hai nụ hoa đỏ thắm khiến Lạc Nam hận không thể lập tức cắn một ngụm…
Vòng eo thon gọn trơn nhẵn như rắn nước, lỗ rốn nhỏ nhắn đáng yêu, phần dưới chính là u cốc đẫm nước đang được hắn lắp đầy…
Đôi chân dài của nàng kẹp chặt hông hắn từ bao giờ, hai người gắn khít không một kẻ hở…
“Xú bà nương đừng tiếc nuối, phu quân vội vàng song tu nên vẫn chưa làm gì, hiện tại toàn lực bồi thường cho nàng…” Lạc Nam cúi sát đầu liếm nhẹ vành tai mẫn cảm của Lam Tịch, khiến cơ thể nàng đỏ lên…
“Hừ, tiện nghi cho chàng!” Băng Lam Tịch yêu kiều hừ một tiếng, chủ động hôn lên môi hắn…
Lạc Nam nhu tình mỉm cười, đem cái lưỡi ngọt ngào mát diệu của thê tử cuốn lấy, bàn tay tìm đến bầu ngực nàng xoa nắn…
“Xú bà nương, quy mô vẫn lớn như vậy a…” Hắn nghịch ngợm truyền âm trêu chọc…
Năm đó khi lần đầu hai người gặp nhau, Lạc Nam từng trêu đùa bộ ngực nàng trên lưng hạc…
“Còn không phải đúng sở thích của chàng sao?” Băng Lam Tịch liếc mắt truyền âm đáp trả, cảm giác tê dại nơi đầu vú khi hai ngón tay hai xoe xoe khiến nàng mê ly…
Hai người đang hôn nhau, nên chỉ có thể truyền âm trò chuyện, cũng là một việc thú vị…
“Động bên dưới đi chàng!” Phản ứng của cơ thể khiến bên trong âm đạo nàng ngứa ngáy, bị lắp đầy không đủ thỏa mãn…
Cơn đau khi bị phá thân đã sớm biến mất trong quá trình song tu mất rồi…
Lạc Nam thích thú rời môi, tìm đến bầu ngực cự đại ngậm lấy, như trẻ con khát sửa nút chùn chụt…
Bên dưới dương vật bắt đầu vận động, theo tư thế truyền thống không ngừng đánh sâu vào…
“A, Cảm giác này, thì ra sướng như vậy…trách không được chàng có nhiều nữ nhân như vậy…đáng ghét, thoải mái quá…” Băng Lam Tịch lúc lắc đầu rên rỉ, tận tình hưởng thụ, mái tóc đen tuyền xỏa tung trên niệm, khiến nàng càng thêm mê hoặc…
Âm đạo lần đầu tiên bị khai phá, độ khít chật không cần phải nói, khiến Lạc Nam hưởng hết diễm phúc trong thiên hạ, bất quá hắn vẫn cười cười trêu chọc:
“Vòng eo này sao lại như khúc gỗ thế kia? Nghênh đón phu quân tiến vào đi chứ?”
Băng Lam Tịch lườm tên này một cái, lúc này uốn éo lắc lư vòng eo thon, tập tành đón nhận hắn…
Bạch…
Quả nhiên lần này xúc cảm càng thêm sướng khoái, Lạc Nam thúc mạnh khiến nàng cảm giác thân thể như bị xé rách, đỉnh hoa tâm bị hắn chạm lấy, bên dưới nơi tư mật của hai người lầy lội không chịu nổi…
“Sâu quá Tiểu Nam, muốn đâm chết thiếp sao?” Băng Lam Tịch yêu kiều rên rỉ, nàng đút ngón tay trỏ vào miệng ngậm lấy, thân thể lắc lư, bộ ngực bị nam nhân xoa nắn, phong tình đến cực hạn…
Lạc Nam cười hà hà, lại ra sức nhấp sâu vào, thể xác và tâm hồn đều thỏa mãn đến lật trời, xú bà nương này rốt cuộc trở thành thê tử chân chính của hắn, trong lòng yêu thương không nói nên lời…
Có lẽ vì là lần đầu tiên, cơ thể Băng Lam Tịch phi thường mẫn cảm, bị hắn đâm vào rút ra khoảng vài trăm cái, toàn bộ thân thể đã giật giật, nơi tận cùng âm đạo có nước ấm bắn ra, phủ đầy côn thịt hắn…
Hai mắt nàng khép hờ, miệng thơm thở hổn hển, lồng ngực phập phồng lên xuống, đã lên đỉnh rồi…
Lạc Nam vẫn chưa bắn ra, đành phải cúi người ôm lấy nàng vuốt ve, để thê tử tận hưởng dư vị tuyệt vời sau cao trào…
Băng Lam Tịch từ trên mây dần dần hạ xuống, thấy phu quân hết lòng quan tâm, nàng ôm lấy hắn thủ thỉ nói:
“Thiếp yêu chàng, phò mã của thiếp…”
Lạc Nam bĩu môi, hắn mới không thèm cái phò mã quái gở kia, rút dương vật khỏi âm đạo nàng, dùng tay xoay người nàng lại…
“Vểnh mông lên, phu quân từ phía sau yêu nàng…”
Băng Lam Tịch đối với hắn sủng ái đến cực hạn, ngoan ngoãn chu mông đẹp lên, hai cái lỗ thịt rành rành lộ ra…
Lạc Nam nhìn nơi đỏ sậm đó mà hô hấp dồn dập, bất quá nghĩ lại đây là lần đầu của nàng, đành đem dương vật nhắm ngay nụ hoa đã sớm lầy lội một lần nữa cắm sâu vào…
“Ưm, chật quá phu quân…của chàng to quá làm thiếp trầm mê…” Băng Lam Tịch thở ra một hơi dài, tràn ngập thoải mái…
“Nàng cũng rất tuyệt, Tịch nhi bảo bối, phu quân yêu nàng…” Lạc Nam tận tình rông ruổi, ô eo nàng liên tục đánh sâu vào…chín cạn một sâu khiến giai nhân rất nhanh động tình trở lại…
Lần này Băng Lam Tịch trụ được lâu hơn, hai người thi triển đủ loại tư thế, đến cuối cùng, cả hai ôm hôn nhau, Lạc Nam đem toàn bộ tinh hoa nóng hổi bắn sâu vào…
“Ưm…nóng quá, thiếp sướng chết mất thôi…”
Băng Lam Tịch thở hổn hển, cảm giác này khiến nàng thật sự nghiện…
Lúc này mới nhìn thấy thanh kiếm kia nằm im ắng trên bàn trang điểm, nàng lười biếng cuộn tròn trong lòng hắn cười hỏi:
“Chàng đặt tên cho nó chưa?”
Lạc Nam hừ một tiếng, thứ khốn kiếp đó làm Tịch nhi của hắn bị thương, bất quá nghĩ đi nghĩ lại cũng là thành quả từ ý chí cùng nỗ lực của nàng, thoáng suy nghĩ một chút tìm cái tên cho đàng hoàng…
Thanh kiếm này lạnh lẽo lại tràn ngập khí chất cô tịch, trách không được xú bà nương này vừa thấy đã yêu thích…
“Gọi nó Tịch Băng Kiếm đi…” Lạc Nam suy nghĩ nói…
Băng Lam Tịch nhoẻn miệng cười lắc đầu:
“Thiếp muốn có thêm một thứ gì đó thuộc về chàng bên cạnh, hay gọi Tịch Lạc Kiếm nhé?”
“Ta chiều nàng…” Lạc Nam cười ha ha, cực độ yêu thương bế lấy thê tử theo kiểu công chúa rời khỏi cung điện, hạ người xuống Cực Lạc Suối Nóng…
Tỉ mỉ kỳ cọ thân thể nàng, rửa sạch từng ngõ ngách trên người thê tử…
Băng Lam Tịch cũng sủng ái nắm lấy côn thịt hắn nhẹ nhàng vuốt ve, nâng niu trong tay như bảo vật trân quý nhất…
“Hậu cung đã có hai người dùng trường kiếm rồi, là nàng và Tử Âm đấy…” Lạc Nam cười nói…
Tố Mai dùng là song kiếm, hơn nữa khi luyện hóa Huyết Mạch xong, có lẽ điểm mạnh của nàng ấy không còn là kiếm nữa…
Huyết Mạch của tổ tiên nàng nên độ hòa hợp cực cao, chẳng cần phải đáp ứng các loại điều kiện cần thiết như hắn và chúng nữ…
Băng Lam Tịch gật đầu, thản nhiên vuốt mái tóc ướt đẩm, ôm lấy hắn làm nũng nói:
“Nếu được chàng có thể cho thiếp một bộ Kiếm Pháp sát phạt mạnh mẽ, thích hợp với độ sắt bén của Tịch Lạc Kiếm…thiếp muốn vì chàng một kiếm lấy đầu kẻ địch…”
Hai người đã là phu thê, không cần khách sáo với nhau làm gì, huống hồ ngay cả nha đầu Linh Nhi còn có công pháp tốt, chẳng lẽ để nàng thiếu thốn hay sao?
“Tử Âm thiên về tốc độ, nàng lại muốn thiên về sát phạt quả quyết, xem ra Hậu Cung chúng ta sắp sinh ra một cặp “Sát Kiếm và Tốc Kiếm” haha” Lạc Nam hứng thú cười nói…
Nếu Tử Âm luyện hóa được Thái Cổ Tử Mộc Điệp, khi đó tốc độ của nàng ấy nhất định sẽ khủng bố dị thường…
Mà sớm muộn gì hắn cũng tìm ra một Huyết Mạch phù hợp với Lam Tịch…
“Thiếp nguyện làm Sát Kiếm bên cạnh chàng…” Băng Lam Tịch như rắn nước trườn quanh người hắn, nàng dùng bộ ngực của mình kỳ lưng cho Lạc Nam…
Lạc Nam không nhịn được trêu chọc, lại đem thê tử đè ra dưới suối làm thêm một trận, đến khi nàng giương cờ đầu hàng hắn mới thu binh…
Để Lam Tịch lười biếng nằm trong ngực mình, một lần nữa mở ra Cửa Hàng May Mắn…
Với cấp 2 của Cửa Hàng, còn chưa mua được đồ Chân Cấp, bất quá nếu tìm được công pháp tầng 1 đạt Linh Cấp đã rất không tệ rồi…
Tầng 1 là Linh Cấp, vậy những tầng sau đó nhất định sẽ có đẳng cấp cao hơn, không lo chúng nữ bị thụt lùi về mặt công pháp…
Điên cuồng làm mới Cửa Hàng, Lạc Nam chưa tìm ra công pháp cho Lam Tịch, nhưng thay vào đó mua được một kiện Linh Cấp Trung Phẩm y phục giành cho nàng…
“Băng Hoàng Y…”
Y phục thuần trắng như băng tuyết, bên trên thêu lấy một con thần thú Băng Phượng Hoàng cao quý đến cực điểm, khả năng phòng ngự hết sức kinh người…
Vội vàng xác nhận mua, tiếp tục làm mới Cửa Hàng may mắn…
Sau hàng chục lần tiếp theo, công pháp vẫn chưa thấy đâu, nhưng lại xuất hiện một thứ khiến Lạc Nam nhảy dựng…
Huyết Mạch Ma Thú Cùng Kỳ - giá bán 10 tỷ Điểm Danh Vọng…
“Cùng Kỳ, Cùng Kỳ…” Lạc Nam lẩm bẩm trong miệng, đây là tứ đại hung thú nổi danh tại truyền thuyết kiếp trước, đại diện cho sự đại ác tàn bạo…nhưng về độ mạnh mẽ thì không cần nói cũng biết…
Hơn nữa khác với Thần Thú, Cửa Hàng lại định danh Cùng Kỳ là Ma Thú, có thể thấy sự nguy hiểm của nó…
Tương truyền Cùng Kỳ sánh vai cùng Thao Thiết, Hỗn Độn và Đào Ngột…là tứ đại hung thú thời thượng cổ, làm biết bao việc ác…
Bất quá Hậu Cung hiện tại giường như không có ai thích hợp với Huyết Mạch này, khiến Lạc Nam lâm vào bâng khuâng…
“Cùng Kỳ này có thể thích hợp với bất kỳ loại thuộc tính nào…tuy nhiên ý chí không kiên định sẽ bị cảm xúc tàn ác và bạo lệ của nó tác động, trở thành một đại ma đầu…” Kim Nhi nghiêm túc giải thích…
Theo suy nghĩ của nàng, Hậu Cung hiện tại không nữ nhân nào đủ kiên định để chống lại các cảm xúc tà ác mà Huyết Mạch Cùng Kỳ mang lại…
Lạc Nam nghe vậy cắn chặt răng, xác nhận Làm Mới Cửa Hàng…
“Keng, làm mới thành công, khấu trừ 1 vạn Điểm…”
Âm thanh hệ thống vang lên mới khiến hắn thở phào một hơi, với khả năng hiện tại tốt nhất không dây vào loại Ma Thú như Cùng Kỳ là quyết định sáng suốt…
Chỉ là rất nhanh trái tim Lạc Nam lại nhấc lên tận cổ họng…
“Không phải chứ, Huyết Mạch từ bao giờ xuất hiện dễ dàng như vậy?”
Trước mặt Lạc Nam, lại một loại vật phẩm hiển hiện trên cửa hàng…
Huyết Mạch Ma Thú – Trấn Ngục Tam Đầu Khuyển, giá bán 9 tỷ Điểm Danh Vọng…
“Đây không phải con chó ba đầu canh giữ địa ngục sao?” Lạc Nam lẩm bẩm, hận đến nghiến răng nghiến lợi…
Huyết Mạch chân chính không thấy đâu, toàn xuất hiện một đám Ma Thú, muốn trêu tức hắn chết sao?
Dù Lạc Nam không phân biệt cái gọi là tà ma ngoại đạo, trong mắt hắn chỉ có kẻ địch và không phải kẻ địch…đơn giản thế thôi…
Bất quá Hậu Cung và cả bản thân hắn cũng không cần mấy loại huyết Ma Thú này, một lần nửa cắn răng quyết định Làm Mới…
Rốt cuộc lần này thứ Lạc Nam cần cũng xuất hiện…
Phạt Thiên Kiếm Pháp tầng 1 – Linh Cấp Cực Phẩm công pháp…
“Uy danh thật lớn, dám phạt cả Thiên?” Lạc Nam nhếch miệng cười: “Bất quá ta thích…”
Hắn chọn mua lấy, nếu Tịch nhi đã thích thì cứ chiều nàng là được…
Không vội giao cho nàng, tiếp tục Làm Mới cửa hàng, muốn tìm thêm một vài thứ tốt…
Dù sao hiếm khi Băng Lam Tịch trở về bên hắn, nhất định phải trang bị cho nàng đến tận răng…
Không lâu sau, chân mày Lạc Nam nhíu chặt…
“Hệ Thống hôm nay nhất định muốn trêu chọc ta…” Hắn lẩm bẩm trong miệng…
Bởi vì lúc này lại xuất hiện một loại Huyết Mạch…
“Huyết Mạch Lục Nhĩ Mỹ Hầu – giá bán 12 tỷ Điểm Danh Vọng…”
Tương truyền Lục Nhĩ Mỹ Hầu có tận sáu cái lỗ tai, là một trong Hỗn Thế Tứ Hầu, sở hữu bản lĩnh nghe thông chư giới, tinh thông các loại pháp thuật, khủng bố vô cùng…
Lạc Nam lẩm bẩm: “Kiếp trước khi ta xem Tây Du Ký, Lục Nhĩ Mỹ Hầu chính là con khỉ giả mạo Tôn Ngộ Không đây mà…không nghĩ đến nó vậy mà có thật…”
Bởi vì có bản lĩnh nghe thông các giới nên Lục Nhĩ Mỹ Hầu biết được mọi chuyện diễn ra giữa thầy trò Đường Tăng, vì thế có thể giả mạo Tôn Ngộ Không một cách hoàn mỹ nhất…
“Vũ trụ vô hạn, chuyện gì cũng có khả năng xảy ra, công tử không cần kỳ quái!” Kim Nhi thản nhiên nói…
“Phật Tổ có thật không?” Lạc Nam tò mò…
“Công tử chưa đủ quyền hạn…” Kim Nhi dội nước lạnh…
Lạc Nam nhún vai, thầm mắng một tiếng: “Bất quá Hậu Cung của bổn công tử không có ai là khỉ, mua Huyết Mạch này làm gì?”
Tiếp tục Đổi Mới Cửa Hàng…
Sau vài chục lần Làm Mới tiếp theo, Lạc Nam lại thành công mua được một Linh Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo – Băng Huyền Cầm…
“Lại đổi mới thêm ba lần, nếu không có thứ gì đáng giá quan tâm thì đóng lại…” Hắn âm thầm quyết định…
Lần thứ nhất đổi mới, không có thứ gì ra hồn…
Lần thứ hai đổi mới, Lạc Nam nghiến răng nghiến lợi, bởi vì lại xuất hiện một Huyết Mạch khác của Hỗn Thế Tứ Hầu – Linh Minh Thạch Hầu, có giá 12 tỷ…đây chính là Huyết Mạch chính thống của Tôn Ngộ Không…
Ngặt nổi Hậu Cung không ai là khỉ, mua Huyết Mạch này cũng chẳng biết cho ai hay làm gì…mà tin chắc nữ nhân của hắn cũng không muốn bản thân biến thành khỉ…
Lần đổi mới thứ ba…
Lạc Nam vỗ mông Lam Tịch cái đét khiến nàng rên rỉ một tiếng…
Trước ánh mắt hưng phấn của hắn, Huyết Mạch mới lại sừng sững lại xuất hiện…