“Được không thế?”
Chứng kiến Hi Vũ cùng Lạc Sương đối mặt hai tên Chí Tôn Trưởng Lão của Thiên Lệnh Giáo, tuy chỉ là Nhất Cảnh Chí Tôn và Nhị Cảnh Chí Tôn, nhưng các vị trưởng lão Nam Thiên Môn cũng lo lắng truyền âm.
Nếu như các nàng xảy ra chuyện gì không may, bọn hắn thật sự không còn mặt mũi để nhìn mặt Lạc Nam a.
“Các nàng không phải nữ nhân thiếu lý trí, đã quyết định như vậy ắt hẳn đã suy tính kỹ càng.” Trấn Nam Chí Tôn ngưng giọng hồi đáp:
“Ngược lại là các ngươi, cẩn thận một chút đi!”
Chiến lực tổng thể của Thiên Lệnh Giáo mạnh hơn Nam Thiên Môn, tu vi của các trưởng lão cũng cao hơn.
Các vị trưởng lão của Nam Thiên Môn buộc phải vận dụng đến Đan Dược từ Luyện Đan Đường cung cấp để tạm thời gia tăng tiểu cảnh nhằm đối ứng.
Thậm chí cần đến sự hỗ trợ của Kiếm Huyền Hưng, Kiếm Hoàng Dận và Khai Thế Quân đám thế lực phụ thuộc.
Tuy nói trận chiến giữa Nam Thiên Môn và Thiên Lệnh Giáo không cho phương thứ ba xen vào, bất quá Kiếm Phách Tộc và Khai Tinh Kiếm Phái đều là thế lực phụ thuộc của Nam Thiên Môn nên ngoại lệ.
Nhưng dù là như thế, trưởng lão Nam Thiên Môn cũng cực kỳ chật vật, phải cần đến Hi Vũ và Lạc Sương đứng ra chống đỡ.
Lạc Sương đối mặt Cửu Trưởng Lão của Thiên Lệnh Giáo, tu vi Nhất Cảnh Chí Tôn.
Hi Vũ đối mặt Bát Trưởng Lão của Thiên Lệnh Giáo, tu vi Nhị Cảnh Chí Tôn.
“Hai con tiện nhân, nghĩ rằng chúng ta cũng yếu như 100 tên sát thủ?” Cửu Trưởng Lão ánh mắt âm trầm, Chí Tôn uy áp cuồn cuộn tiến ra, hung hăng ép lên cơ thể Lạc Sương.
Ở phía bên cạnh, Bát Trưởng Lão cũng bùng nổ Nhị Cảnh Chí Tôn chi uy, đè ép trực diện lên người Hi Vũ.
Trước tình cảnh đó, Lạc Sương không dám có chút xem thường.
Nàng trực tiếp mở ra Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể, mượn sự cuồng ngạo từ tận xương tuỷ của thể chất cường đại, không khuất phục trước mọi địch nhân mà ngạnh kháng Chí Tôn Uy Áp.
Trong khi đó, Hi Vũ cũng hít sâu một hơi, trịnh trọng quát lên:
“Kim Khẩu Ngọc Ngôn – Trẫm có chiến lực của Chí Tôn!”
ẦM ẦM ẦM...
Quy tắc thiên địa phủ xuống, Kim Khẩu Ngọc Ngôn phát huy diệu dụng, khí tức trên thân Hi Vũ điên cuồng gia tăng trở thành Chí Tôn cấp cường giả, sở hữu Chí Tôn Lực.
Mái tóc hoàng kim cao quý óng ả của nàng chuyển sang màu trắng xoá như bạch tuyết, hiển nhiên đã đánh đổi số lượng lớn tuổi thọ rồi.
Ban đầu Hi Vũ dự định sẽ sử dụng Kim Khẩu Ngọc Ngôn đem tu vi của đối thủ hạ xuống Thánh Đế, nhưng muốn dùng thần thông lên người một vị Chí Tôn, cái giá phải trả sẽ đắt hơn rất nhiều việc sử dụng thần thông để bản thân mình có được chiến lực của Chí Tôn.
Nàng không muốn hoá thành một bà lão khi Lạc Nam trở về, vì vậy lựa chọn phương án thứ hai.
Bằng vào thủ đoạn đặc biệt của mình, tạm thời Lạc Sương và Hi Vũ đều thành công ngăn chặn uy áp của hai vị Thiên Lệnh Trưởng Lão.
“Thì ra là ỷ lại thể chất và Tuyệt Thế Thần Thông?”
Chứng kiến tình cảnh như vậy, hai vị Trưởng Lão khinh miệt cười: “Thể chất và Thần Thông của các ngươi trụ được bao lâu đây?”
Thanh âm vừa dứt, bọn hắn đã mãnh liệt biến mất, đưa tay xé rách không gian.
Lần nữa hiện thân, Cửu Trưởng Lão đã xuất hiện sau lưng Lạc Sương, Sát Thế cuộn trào dữ dội, trên tay đeo một cái Liệt Trảo, hung hăng cắm vào thân thể nàng.
Như chỉ chờ có thể, trong mắt Lạc Sương nổi lên một văn tự cổ xưa và huyền bí, trực tiếp đem chiến lực của nàng đề thăng cấp mười lần.
Bí Tự - Đấu!
Chưa dừng lại ở đó, Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể ầm ầm phát huy khả năng của nó, trực tiếp vô hiệu hoá hàng nghìn tầng Sát Thế dữ dội của Cửu Trưởng Lão.
KENG!
Binh Nhân Tộc - Sát Chiến Thiên Thương hiện ra trong tay Lạc Sương, kết hợp với Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể, lập tức đem số lượng Sát Vực và Chiến Vực mà nàng có thể toả ra đạt đến con số 500 tầng.
Từ bên trong Sát Chiến Thiên Thương, Thương Thế mãnh liệt càn quét, thương ngân động thiên, khí thế như hồng.
“Sát Chiến Thương Pháp – Hoành Quân!”
Lạc Sương trong lòng thét dài, trường thương trong tay quét về phía sau.
KENG!
Thanh âm kim loại va đập dữ dội, nàng vậy mà thành công đem Liệt Trảo của Cửu Trưởng Lão đánh lui.
GÁY!
Cùng lúc đó, một tiếng gáy kiệt ngạo bất tuần, uy nghi vạn cổ chấn động thương khung.
Hư ảnh Bất Diệt Điểu vỗ cánh ngẩng đầu cao ngạo sau lưng Hi Vũ, bằng vào chiến lực của một Chí Tôn, Bất Diệt Viêm của nàng lúc này đã mạnh mẽ hơn bao giờ hết, cuồn cuộn thiêu đốt một chưởng hung ác của Bát Trưởng Lão thành hư vô.
“Trời ạ, các nàng vậy mà thành công chống lại hai vị Chí Tôn rồi.” Không biết bao nhiêu người âm thầm khiếp sợ:
“Yêu nghiệt chân chính, Lạc Nam là yêu nghiệt, nữ nhân của hắn cũng là yêu nghiệt...”
“Chẳng trách Thiên Lệnh Giáo quyết tâm tiêu diệt, nếu để đám yêu nghiệt này trưởng thành, còn thiên lý nữa sao?”
“Hừ, các ngươi cũng quá xem thường trưởng lão của Thiên Lệnh Giáo, bọn hắn vẫn chưa đấu hết sức đâu.”
Quả nhiên đúng là như thế.
Trưởng lão của thế lực như Thiên Lệnh Giáo có chiến lực vượt trên Chí Tôn bình thường.
Mắt thấy Lạc Sương và Hi Vũ chặn đứng được thế công của mình, cả hai vẫn bình tĩnh, chỉ mới là thăm dò mà thôi.
“Chí Tôn Kỹ - Cuồng Sát Vô Ảnh Trảo!”
Cả hai đồng thanh quát lên, thân thể bọn hắn bỗng nhiên tan biến như không hề tồn tại, tiến vào trạng thái vô hình vô ảnh, ngay cả cường giả đồng cấp cũng không thể cảm ứng được.
“Lĩnh Vực Lực Đẩy!” Hi Vũ trầm giọng nói.
ẦM ẦM ẦM...
Chí Tôn Ma Lực và Chí Tôn Lôi Lực của nàng dung hợp vào nhau, tạo thành Lĩnh Vực Lực Đẩy bao phủ chiến trường.
Nàng cũng hiểu Lĩnh Vực Lực Đẩy của mình khó lòng ngăn chặn hai vị Chí Tôn, nhưng mục đích của nàng là muốn thông qua nó để cảm ứng được vị trí của bọn hắn.
Quả nhiên khi Lĩnh Vực Lực Đẩy bao phủ, hai vị Thiên Lệnh Trưởng Lão muốn tiếp cận các nàng phải phá vỡ những lực đẩy xung quanh, từ đó vị trí bại lộ.
“Chết!” Lạc Sương không bỏ qua cơ hội, chiến lực đã bạo tăng gấp mười lần, mang theo Sát Chiến Thiên Thương cường thế đâm đến.
“Ma La Thiên Chinh – Côn Lôn Bất Diệt Ấn!”
Hi Vũ cũng triển khai hai thủ đoạn cường đại của bản thân, Ma La Thiên Chinh dồn nén lực đẩy nghiền ép trấn ra, Côn Lôn Bất Diệt Ấn được dung hợp từ Bất Diệt Viêm và Chí Tôn Lôi Lực điên cuồng oanh tạc.
“Phát hiện thì như thế nào?” Hai vị Thiên Lệnh Trưởng Lão nở nụ cười khinh miệt, Liệt Trảo trong tay vẫn tàn nhẫn cắm đến, nghênh chiến trực diện.
ĐÙNG! ĐÙNG!
Không gian nổ tung, Lạc Sương phun ra một ngụm máu liên tục lùi về phía sau, mà Hi Vũ cũng toàn thân chấn động, sắc mặt có chút tái nhợt.
Hiển nhiên dù chiến lực gia tăng gấp 10 lần nhờ Bí Tự Đấu, Lạc Sương vẫn khó rút ngắn khoảng cách giữa trời và đất của Thánh Đế và Chí Tôn.
Trong khi đó Hi Vũ nhờ vào có được chiến lực của Chí Tôn nên tình huống khá hơn một chút.
Trước đây các nàng dựa vào ưu thế chênh lệch về mặt vũ kỹ, về thủ đoạn công kích để vượt cấp chiến đấu.
Nhưng trưởng lão của Thiên Lệnh Giáo cũng đều sài hàng đẳng cấp Chí Tôn, khiến ưu thế của các nàng liền không còn chút nào.
“Hừ, thật phiền phức.” Cửu Trưởng Lão và Bát Trưởng Lão ánh mắt phát lạnh.
Tuy rằng bọn hắn thành công áp đảo nhưng lại chưa giết được đối thủ ngay lập tức, điều này đối với bọn hắn chính là sỉ nhục, đường đường là Chí Tôn lại chưa thể diệt Thánh Đế, quá mức mất mặt.
“Cho hai ả biết thế nào là Chí Tôn chân chính, là lực lượng không thể mô phỏng.” Cửu Trưởng Lão đề nghị.
“Khà khà, lão phu cũng muốn cướp huyết mạch Bất Diệt Viêm, Bí Tự Đấu và Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể, đều là thứ tốt nha.” Bát Trưởng Lão hứng thú bừng bừng, trong mắt ngập tràn tham lam.
Cả hai kết ấn, lạnh lùng gầm lên:
“Triệu hồi Chấp Sát Pháp Tướng!”
...
Chi nhánh Trân Bảo Lâu.
Một thân ảnh chậm rãi tiến vào, thình lình chính là Lạc Nam.
Đương nhiên lúc này hắn không lấy dung mạo thật sự của bản thân để hành động, ngược lại sử dụng một giọt máu ngẫu nhiên tìm thấy được tại khu mộ địa vắng vẻ, thông qua Luyện Huyết Hoá Thân Thuật biến thành một nam tử trung niên diện mạo bình thường.
Bằng vào Luyện Huyết Hoá Thân Thuật, ngay cả Cửu Cảnh Chí Tôn cũng không thể biết được thân phận thật sự của hắn.
“Tham kiến quý khách, không biết ngài cần gì?” Một thị nữ ôn nhu tiến lên hỏi chuyện.
Lạc Nam thản nhiên từ trong Nhẫn Trữ Vật móc ra một kiện Chí Bảo.
ẦM!
Ngay lập tức, khí thế của Chí Bảo quét ngang bốn phía, trực tiếp kinh động tất cả quan khách đang có mặt.
“Trời ạ, đó là Thất Phẩm Chí Bảo?” Ít ỏi một vài người có kiến thức cao giọng hét ầm lên.
Toàn trường khiếp sợ, đại năng nào thế này? Vừa ra tay chính là Thất Phẩm Chí Bảo?
“Ta muốn cùng người có thân phận cao nhất tại Trân Bảo Lâu giao dịch.” Lạc Nam thu Chí Bảo vào, ung dung nói.
Thị nữ hai chân run rẩy ngồi bệch dưới đất, khí thế của Thất Phẩm Chí Bảo vừa rồi quá mức khủng bố, làm nàng ngay cả đứng lên cũng không còn sức lực.
“Mời quý khách tiến vào nơi này.” Một nam tử béo mập đi đến giới thiệu:
“Tại hạ là tổng quản ở chi nhánh này của Trân Bảo Lâu, tên gọi Phú Bảo.”
“Ừm.” Lạc Nam nhẹ gật đầu: “Ngươi sẽ cùng ta thương lượng à?”
“Không.” Phú Bảo trịnh trọng nói: “Thất Phẩm Chí Bảo đã vượt qua quyền hạn của ta, cần phải nhờ tiểu thư đến, xin quý khách chờ một chút.”
“Tiểu thư? Lại là nàng à?” Lạc Nam trong đầu vô thức hiện lên thân ảnh của một người.
Hắn theo sự sắp xếp của Phú Bảo tiến vào một phòng khách quý.
Chưa uống cạn cốc trà trên bàn, có Truyền Tống Trận sáng lên, thân ảnh cao quý, ưu nhã và đoan trang không thể hình dung của Trương tiểu thư đã xuất hiện.
Ánh mắt của nàng quét nhìn Lạc Nam, thái độ không kiêu ngạo, không siểm nịnh lên tiếng:
“Có vẻ đây không phải diện mạo thật của quý khách?”
“Không sai, ta muốn giao dịch bí mật, không tiết lộ thân phận.” Lạc Nam thoải mái nói.
Trương tiểu thư hài lòng trước thái độ thẳng thắng và dứt khoát của hắn, nàng ngồi xuống ở phía đối diện, thanh âm trong trẻo giới thiệu:
“Tiểu nữ gọi là Trương Nhã Trâm, không biết nên xưng hô quý khách thế nào?”
Lạc Nam âm thầm chép miệng, Trương Nhã Trâm...cái tên thật sự rất có ý tứ, nói đến đây cũng là lần đầu tiên hắn biết được tên thật của nàng, hơi suy nghĩ một chút, liền thuận miệng đáp:
“Trương tiểu thư xưng ta Nhất Đại Trụ là được.”
“Nhất Đại Trụ?” Ánh mắt Trương Nhã Trâm trở nên quái dị, luôn cảm thấy cái tên này có chỗ nào đó không đứng đắn.
Bất quá nàng cũng không tò mò, liền đi vào chính sự: “Không biết quý khách cần giao dịch thứ gì mà đưa ra Thất Phẩm Chí Bảo?”
“Đó chỉ là chào hàng mà thôi.” Lạc Nam gằn từng chữ một:
“Việc ta muốn nhờ rất đơn giản, Trân Bảo Lâu làm trung gian, giúp ta tìm kiếm người hoặc thế lực nào đó đủ khả năng nhổ tận gốc Thiên Lệnh Giáo, giá cả không thành vấn đề, sẽ không để Trân Bảo Lâu thất vọng.”
Trương Nhã Trâm xém chút làm rơi cốc trà trên tay xuống đất, trịnh trọng hít sâu một hơi, hoài nghi mình nghe lầm:
“Diệt Thiên Lệnh Giáo? ở Nam Vực?”
“Chính xác, càng nhanh càng tốt, ta không có nhiều thời gian.” Lạc Nam lại từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra kiện Thất Phẩm Chí Bảo vừa rồi đặt lên bàn:
“Đây xem như đặt cọc.”
Ánh mắt Trương Nhã Trâm tràn ngập rung động, nàng cắn cắn cánh môi:
“Trân Bảo Lâu là thế lực kinh doanh, không phải tổ chức sát thủ để giúp khách nhân tiêu diệt người khác.”
“Đây chính là một cuộc kinh doanh.” Lạc Nam thản nhiên nói: “Ta không tiện xuất đầu lộ diện nên mới nhờ đến Trân Bảo Lâu làm trung gian.”
Hắn đã suy nghĩ và cân nhắc để đưa ra quyết định này.
Với Thiên Cơ Lâu trong tay, hắn có thể bỏ ra một lượng Điểm Danh Vọng để điều tra về người hoặc thế lực có can đảm và đủ khả năng làm thịt Thiên Lệnh Giáo, từ đó cùng đối phương trực tiếp làm giao dịch.
Nhưng thử nghĩ mà xem, nếu không có ai đứng ra trung gian, chẳng may người đó nổi lòng tham động thủ với mình thì sao? Một nhân vật có gan động vào Thiên Lệnh Giáo vì lợi ích, bản thân mình chắc chắn không thể nào chống lại.
Đương nhiên có thể mời đối phương vào Thiên Cơ Lâu làm giao dịch, nhưng như vậy lại bại lộ chuyện Thiên Cơ Lâu có liên quan đến việc Thiên Lệnh Giáo bị diệt.
Thiên Cơ Lâu tồn tại với hình thức công bằng, không xen vào hận thù giữa các thế lực, ai ra giá cao sẽ cung cấp tin tức mà thôi, không thích hợp để làm chuyện như vậy.
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ còn cách nhờ Trân Bảo Lâu hoặc Dị Nguyên Hội hỗ trợ.
Mà Trân Bảo Lâu trải rộng thiên hạ, mức độ phổ biến và mạng lưới quan hệ chắc chắn vượt qua Dị Nguyên Hội hoạt động đặc thù, cuối cùng Lạc Nam quyết định đến Trân Bảo Lâu.
Nếu giao dịch không thành, hắn lại đến Dị Nguyên Hội cũng không muộn.
Thấy Trương Nhã Trâm vẫn còn hơi do dự, Lạc Nam lại lấy thêm một môn Bát Phẩm Chí Tôn Công Pháp đặt lên bàn:
“Hy vọng Trân Bảo Lâu không làm tại hạ thất vọng.”
Trương Nhã Trâm nhìn một kiện Thất Phẩm Chí Bảo và một môn Bát Phẩm Chí Tôn Công Pháp mà âm thầm khiếp sợ, Nhất Đại Trụ này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
“Đây là cơ hội tốt, ta nhận được tin Thiên Lệnh Giáo và Nam Thiên Môn đang đại chiến, thời cơ để nhổ tận gốc bọn chúng.” Lạc Nam nhấn mạnh.
Trương Nhã Trâm thở dài, Thiên Lệnh Giáo từ trước đến nay ám sát vô số người, đắc tội không biết bao nhiêu thế lực, có người muốn nhân cơ hội này diệt bọn hắn là đương nhiên.
Chỉ là không nghĩ đến sẳn sàng bỏ ra cái giá khổng lồ như vậy, chỉ mới đặt cọc đã là một kiện Thất Phẩm và một kiện Bát Phẩm rồi.
“Đại Trụ tiền bối chờ tiểu nữ một chút.” Trương Nhã Trâm chậm rãi nhắm mắt, hiển nhiên đang thông qua bí pháp liên hệ với cao tầng của Trân Bảo Lâu thương lượng.
Không lâu sau, nàng mở mắt ra, thanh âm trong trẻo nhưng đầy quyết đoán:
“Trong vòng ba ngày, trừ những giáo chủ thế hệ trước đang không rõ tung tích, tất cả người còn lại của Thiên Lệnh Giáo sẽ bị nhổ tận gốc, toàn bộ sát thủ bị tru diệt, địa bàn bị xoá xổ, ngay cả giáo chủ cũng không thể sống, nhưng cái giá quý khách phải trả sẽ tăng lên.”
“Bao nhiêu?” Lạc Nam trịnh trọng hỏi.
Trương Nhã Trâm phun ra ba chữ:
“Ba kiện Cửu Phẩm!”
Lạc Nam ánh mắt lấp loé, cũng phun ngược lại hai chữ:
“Thành giao!”
Có đôi khi, một vài chuyện thực lực chưa đủ để giải quyết...tài sản đủ nhiều liền có thể giải quyết.
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Do dịch vụ của Agribank cùi quá nên e có tạo thêm techcombank để đọc giả tiện ủng hộ ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3